DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 369

Cao Phóng líu lưỡi nói: “Đúng là đồ quái vật. Sở Phi Dương nhiều lần

kháng chung độc, thật không biết hắn có bao nhiêu cái mệnh nữa.” Mà lần
trước hắn cố gắng chống cự độc tính của chung độc… cuối cùng lại cho ra
Tiểu Thạch Đầu. Cao Phóng tất nhiên không dám nói ra những lời này, chỉ
trộm nhìn Quân Thư Ảnh, thì đã thấy y nhăn mày nhăn mặt nhìn về phía
kia, rồi xoay người rời đi, nói: “Không cần xen vào, hắn chống cự không
được bao lâu đâu.”Cao Phóng không nói gì, tiếp tục bám sát y. Mà việc gì y
phải giải thích với hắn, dù gì chuyện cũng đâu liên quan đến hắn…

“Quân Thư Ảnh, người đứng lại!” Sở Phi Dương đột nhiên hét lớn,

chưa kịp dứt lời, cơn ho tuôn ra không dứt, theo đó là những cơn nôn ra
máu. Quân Thư Ảnh hơi dừng lại, rồi như không muốn để ý đến hắn, liền
nhanh bước ra ngoài.

“Hỗn đản, ngươi đứng lại! Ta có chuyện muốn hỏi ngươi…” Thanh âm

của Sở Phi Dương bị ngắt đoạn, chỉ nghe hắn kêu một tiếng, dường như đã
bị trúng một đòn chí tử.

Quân Thư Ảnh không thể nhịn được liền quay lại nhìn. Nhưng Sở Phi

Dương đã tự đề khí, phóng tới trước mắt y, hai tay nhuộm đầy máu nắm lấy
áo y, thở dốc, hơi thở nồng đậm mùi máu tươi.

Quân Thư Ảnh quay mặt sang phía sau ngăn bọn thuộc hạ lại, không

cho họ tới gần, lên tiếng: “Ngươi cứ kháng cự như vậy sẽ không sống lâu
đâu. Người chỉ khiến cho độc tính của Miêu Cương chung độc mạnh lên
mà thôi.”

Sở Phi Dương phun ra một ngụm máu, khóe miệng nhếch lên cười, lộ ra

vẻ cuồng vọng tà nịnh.

“Chỉ là mấy con sâu, làm sao khiến ta quan tâm?!” Sở Phi Dương đưa

mặt đến gần, giọng nói khô khốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.