DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 378

Quân Thư Ảnh chờ Cao Phóng nói xong, gật gật đầu, lặp lại: “Ta vào

xem sao.” Nói xong liền đẩy Cao Phóng ra, đi vào trong. Cao Phóng chỉ có
thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu đuổi theo.

Qua khỏi bậc thang đá, vào sâu một chút là nơi giam giữ mọi người. Tù

nhân vừa nhìn thấy người đến là Quân Thư Ảnh, đồng loạt phẫn nộ đứng
lên, lớn tiếng chửi rủa. Quân Thư Ảnh quan sát khắp lượt, làm như không
nghe thấy những lời chửi rủa đó. Cao Phóng tất nhiên biết Quân Thư Ảnh
đang tìm ai, chỉ là y làm ra vẻ đi tuần thị mọi người vậy thôi, chứ nào dám
nói rõ cho hắn biết. Thanh Lang cố tình đem nhốt bọn người Sở Phi Dương
vào góc khuất, không biết đến lúc nào Quân Thư Ảnh mới tìm được người
cần tìm a…

Không lâu sau, Quân Thư Ảnh từ từ đến gần nơi giam giữ Sở Phi

Dương. Cao Phóng đi theo phía sau thở hắt ra. Tuy Thanh Lang nói như
vậy, nhưng bản tính hắn vốn thích ăn nói lung tung, không thể tin được. Chỉ
mong Sở Phi Dương an phận, bất tỉnh cũng được, hấp hối cũng được,
nhưng ngàn vạn lần đừng làm loạn là được. Cao Phóng thở dài.

Chậm rãi tiến đến gần, chỉ đi qua khỏi lối đi này, quẹo qua bên kia

tường là có thể nhìn thấy phòng giam Sở Phi Dương, âm thanh từ đó cũng
dần rõ hơn.

“Sở đại ca… không cần…” âm thanh nhỏ nhẹ của Tống Lam Ngọc

truyền đến.

“Ngươi ngoan ngoãn đi… không nên cử động…” giọng nói của Sở Phi

Dương vừa khô khốc lại suy yếu.Quân Thư Ảnh hơi dừng chân. Cao Phóng
dừng lại theo, nhìn trộm sắc mặt Quân Thư Ảnh. Gương mặt y vẫn trầm
lặng, không nhìn ra cảm xúc.

“Sở đại ca… huynh không cần như vậy…” Tống Lam Ngọc nức nở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.