DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 379

Dưới cánh tay áo, bàn tay Quân Thư Ảnh nắm chặt lại. Y ra lệnh cho

thuộc hạ lui ra, sắc mặt trầm lại, đi theo tiếng nói. Cao Phóng phân phó
những người khác trở về, còn mình thì tiếp tục đi theo.

Hai người quẹo qua khúc quanh, đối diện với một nhà giam không lớn,

chỉ cách đám người Sở Phi Dương một cửa lao bằng gỗ.

Phía sau cửa song, Mai Hân Nhược khoác áo Sở Phi Dương, nằm mê

man ở một góc sáng, mái tóc tán loạn phủ trên gương mặt, che khuất đôi gò
má nhợt nhạt. Tống Lam Ngọc ngồi giữa nhà giam, y phục bị Sở Phi
Dương kéo xuống vai, gian nan muốn thoát ra. Sở Phi Dương cố gắng
chống đỡ, kéo Tống Lam Ngọc đến trước mặt, nói: “Nghe lời ta. Độc của
ngươi phát tác rồi, để ta giúp ngươi bức độc. Ngươi yên tâm, Sở đại ca chịu
đựng được…” Nói chưa dứt lời hắn đã dừng lại, nhìn về phía cửa lao.

Ánh mắt lạnh lùng của Quân Thư Ảnh nhìn Sở Phi Dương. Sở Phi

Dương vì quay lại trấn an Tống Lam Ngọc bị kinh sợ khi Quân Thư Ảnh
cùng Cao Phóng xuất hiện mà rời mắt khỏi Quân Thư Ảnh. Tống Lam
Ngọn khó nhọc lui về phía Mai Hân Nhược, cảnh giác nhìn hai người đang
đứng bên ngoài nhà giam.

Quân Thư Ảnh chỉ chăm chú nhìn Sở Phi Dương. Sở Phi Dương ngồi

xuống, ho khan, đón nhận ánh mắt Quân Thư Ảnh. Hai người không ai nói
gì, nhất thời chung quanh chìm vào im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.