DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 41

Sở Phi Dương lánh ở chỗ tối, chờ tất cả giáo chúng Thiên Nhất giáo

đuổi về hướng chân núi mới đứng dậy thất tha thất thỉu đi về hướng sau
núi. Trên vai hắn có vết máu tươi đang thấm ra, nhiễm đỏ quần áo. Đó là do
nam nhân tóc dài kia một kiếm hướng tim hắn may mà tránh được.

Vết thương trên vai cũng không đáng lo ngại, hắn đã tự điểm huyệt cầm

máu cho mình. Hiện tại khiến hắn khó chịu chính là chỗ chung độc đang
đấu đá lung tung trong cơ thể.

Chung độc kia bá đạo làm phiêu tán chân khí của hắn, căn bản không

thể ngưng tụ nội lực. Cảnh vật trước mắt từng đợt mơ hồ, trên người khô
nóng không chịu nổi. Sở Phi Dương đã mơ hồ biết công dụng của chung
độc này không khỏi âm thầm kêu khổ. Bị nhiệt lượng lớn trên người thiêu
đốt, quần áo trên người cũng khiến hắn khó có thể chịu được.

Cảnh vật trước mắt bắt đầu hoa lên, Sở Phi Dương lắc lắc đầu, dừng lại

tựa vào một thân cây đại thụ thở hồng hộc, buồn bực xả tung cổ áo.

Nội lực tập trung không được, căn bản không thể chống cự. Trong cơ

thể chung độc cực kỳ mãnh liệt, dị thường mãnh liệt.

Bên tai đột nhiên truyền đấn tiếng nước chảy róc rách mơ hồ, mỏng

manh lại rõ ràng. Sở Phi Dương cố giữ lấy chút lý trí cuối cùng, giãy giụa
tìm theo tiếng nước. Qua một mảnh núi rừng cùng loạn thạch, trước mắt cư
nhiên xuất hiện một sơn động mở rộng. Thanh âm dòng nước phát ra càng
vang dội vào tai Sở Phi Dương cả người đang khô nóng, thực dễ nghe dị
thường.

Nghiêng ngả lảo đảo đi vào, Sở Phi Dương hai mắt vốn bắt đầu mơ hồ,

tại đây quang ba trong suốt càng nhìn không rõ, chỉ cảm thấy giữa thủy
quang trong trẻo có một thân ảnh mơ hồ, lờ mờ.

Sở Phi Dương thầm rủa một tiếng, tại đây là địa giới của Thiên Nhất

giáo nhất định người đó là địch, không phải bạn. Trên thân thể nhiệt độ táo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.