DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 42

động làm cho hắn ngay cả tâm cũng đánh mất thái độ bình tĩnh thường
ngày, chỉ cảm thấy phiền não không chịu nổi.

Sở Phi Dương cố gắng duy trì tỉnh táo, cố sức tập trung nội lực đang bị

tán loạn. Trong sơn động mặt khác im lặng, chỉ có tiếng nước chảy róc rách
là rõ ràng.

“Sở Phi Dương!” Quân Thư Ảnh đầu tiên là ngạc nhiên cảm thấy thấy

có chút kinh sợ, Lấy thể lực hiện tại của hắn chống lại Sở Phi Dương ngay
cả một tia hy vọng còn sống cũng không có.

Nhưng nhìn Sở Phi Dương rõ ràng lung lay sắp đổ, bộ dáng đứng cũng

không vững. Quân Thư Ảnh giữa lúc kinh sợ phục hồi lại tinh thần, y vẻ
mặt vẫn còn hơi tái nhợt chợt chậm rãi hiện ra nét tươi cười, cáo thấp đánh
giá Sở Phi Dương. Nụ cười kia từng chút một mở rộng, đến độ điên cuồng.

Y nhìn đến phía vai Sở Phi Dương. Ở ôn tuyền chữa trị hồi lâu, ngoại

trừ trong bụng có chút đau đớn cũng không còn chỗ nào không khỏe, nội
lực cũng đã có thể thu phóng tự nhiên.“Sở Phi Dương, ngươi đây là trúng
độc sao? Nhìn ngươi đứng cũng không vững.” Quân Thư Ảnh hưng phấn
nói: “Ta đang thực buồn rầu không biết bao giờ mới có thể đòi món nợ một
kiếm kia, chính ngươi lại dẫn xác đến đây. Ngươi không phải võ công rất
cao sao? Đáng tiếc nha, ngươi hiện tại đánh không lại ta. Ta hiện tại lại có
thể nghiền nát ngươi.”

“Bắt đầu chứ? Ánh mắt ngươi thật khiến người ta chán ghét.” Quân Thư

Ảnh lời nói còn chưa dứt liền phi thân tới tấn công. Sở Phi Dương nỗ lực
ngăn cản, chỉ qua mấy chiêu liền đã đến cực hạn, lảo đảo té trên mặt đất.
Nơi này ngay cả mặt đất cũng nóng, Sở Phi Dương đã có chút thần trí
không rõ, chỉ có dục vọng bản năng đang kêu gào.

Quân Thư Ảnh đang nhe răng cười trước mặt, y nói gì hắn cũng không

nghe rõ chỉ nhìn thấy y đang giơ thanh chủy thủ lên cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.