DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 448

Hơi ấm chậm rãi lan đến bên tai, xuống cổ. Da thịt nhẹ nhàng tiếp xúc

như có như không.

Đôi môi Sở Phi Dương dừng lại bên tai Quân Thư Ảnh, một lúc sau mới

nhẹ nhàng nói: “Quân Thư Ảnh, hẹn gặp lại.”

Quân Thư Ảnh mở to mắt, nhìn Sở Phi Dương. Bên môi Sở Phi Dương

còn mang tiếu ý. Đôi mắt hắn vẫn sáng ngời như trước, nhưng lại có vẻ xa
cách.

Quân Thư Ảnh muốn lên tiếng nhưng chẳng cách nào phát ra tiếng. Y

chỉ cảm thấy nỗi buồn đè nặng trong ngực, như một tảng đá ngàn cân, ngay
cả hô hấp cũng khó khăn.

Trước mặt đột nhiên tối sầm lại. Quân Thư Ảnh vội vàng giãy giụa, cố

gắng bắt mí mắt nặng trĩu mở ra.

Cuối cùng bóng tối cũng bị đẩy lui, cảnh sắc mơ hồ xung quanh dần

hiện ra. Quân Thư Ảnh đưa bàn tay tuôn đầy mồ hôi lạnh lên dụi mắt.

Cảnh vật trước mắt hiện lên rõ ràng, gương mặt lo lắng của Cao Phóng

xuất hiện. Một tay y đang nắm chặt cổ tay Cao Phóng đến mức khiến nó
bầm tím lên.

Quân Thư Ảnh vội buông tay Cao Phóng ra. Y cảm thấy chua xót, một

cảm giác hết sức xa lạ với y. Đến khi Cao Phóng chần chờ đưa tay nhẹ
nhàng lau mặt cho y, y mới giật mình phát hiện mặt mình đầy những giọt
nước mắt nhiều năm nay chưa từng tuôn trào.

---------------------------------------------------------------------------------

Sở Phi Dương… nếu quả thật hắn đã chết, ta cũng bắt hắn sống dậy.

—————–

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.