DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 487

Ý bảo nàng an tâm chớ nóng nảy.

Cuộc ngã giá đã sớm bắt đầu, giá cả như nước lớn thuyền lên.

” Bốn trăm lượng!”

“Năm trăm lượng!”

” Một nghìn lượng!”

” Hai nghìn lượng!”

….

” Năm nghìn lượng!” một thanh âm trầm thấp vang lên, thoáng cái bảng

giá đã được nâng lên năm nghìn lượng. Trong đám người nhất thời yên
lặng, đều nhìn về phía nam nhân vừa hô lên giá cao như vậy.

Nam nhân cẩm y hoa phục, tướng mạo tuấn tú, còn có chút khí chất nho

nhã. Nhìn thế nào cũng không giống khách làng chơi háo sắc.

Hắn nhìn chung quanh một vòng, thấy không có người ra giá, đạm đạm

nhất tiếu :” Các vị, đa tạ. Đêm nay ….”

” Tám nghìn lượng.” Sở Phi Dương nâng cây quạt trong tay.

Trong đám người đã bắt đầu có tiếng thì thầm to nhỏ. Nam tử nho nhã

nhíu mày, lại nói ” Một vạn lượng.” ( 1 vạn- 10 nghìn)

” Một vạn rưỡi.” Sở Phi Dương mặc không đổi sắc mà tiếp tục tăng giá.

Nam tử nho nhã nhìn Sở Phi Dương, Sở Phi Dương cũng nhìn lại hắn,

nhàn nhạt cười. Cuối cùng nam tử kia lắc đầu, thủ thế xin mời.

Sở Phi Dương thong dong đáp lễ, nhưng trong lòng ngực lại thở phào

nhẹ nhõm. Còn tới nữa hắn thực không chịu nổi a, này đã là toàn bộ chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.