đã quay sang hắn làm mặt quỷ, như một trận gió xuống xe, chạy theo Quân
Thư Ảnh đã đi xa, chỉ truyền lại tiếng chuông giòn tan vui tai.
Thanh Lang thở dài một hơi, tự mình cầm lấy thuốc mỡ, cúi thấp đầu
một chút hướng miệng vết thương bôi loạn, vừa than thở mà ai oán chính
mình số khổ, bị trọng thương cũng không có người chăm sóc.Cửa xe đột
nhiên lại mở ra, Thanh Lang ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy một người có vẻ
là thị vệ ôm một tiểu nam hài khoảng tám tuổi lên xe.
” Công tử, thuộc hạ ở bên ngoài hầu hạ. Công tử cứ chơi đùa khi cần cứ
gọi thuộc hạ.” Thị vệ kia đem tiểu nam hài buông xuống, khom lưng cung
kính.
Vị tiểu công tử kia đưa cánh tay nhỏ bé mũm mĩm, làm bộ giống như
đại nhân vẫy vẫy tay áo, thị vệ kia liền nhẩy xuống xe.
Cánh tay đang cầm thuốc mỡ của Thanh Lang đã sớm cứng giữa không
trung từ lâu, miệng còn mở rộng quả thực suýt chảy nước miếng.
” Tiểu oa nhi thật xinh đẹp…..” Thanh Lang nhìn chằm chằm khuôn
mặt nhỏ nhắn phấn ngọc điêu mài của tiểu công tử kia, tự trong đáy lòng
buột ra tiếng ca ngợi. Dường như hắn có thể thấy được sáu bẩy năm sau,
một tiểu mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành….
Tiểu công tử nghe được hắn ca ngợi, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, khiến cho
Thanh Lang càng thèm thuồng không ngớt.
” Ta nghe bọn thuộc hạ nói, cứu được một người sắp chết. Ta có lòng
đến đây xem. Là ngươi sao?” Vị tiểu công tử làm bộ khẩu khí như đại
nhân, khoanh hai tay bước thong thả về phía trước hai bước.
” Là ta.” Thanh Lang nhe răng cười, sau đó vươn hai tay, dụ dỗ lừa gạt
nói ” Tiểu oa nhi, lại chỗ ca ca. Không phải ngươi muốn chơi đùa sao? Ca
ca cùng ngươi chơi đùa a.”