DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 654

Quân Thư Ảnh đi về phía trước, còn nam nhân nói đến nước miếng bay

tứ tung nhìn nhìn hai người bằng hữu biết là gặp phải cao nhân rồi, một tay
cầm vũ khí lui về phía sau.

Quân Thư Ảnh cười lạnh một tiếng, phi một chiếc đũa ra. Nam nhân

khẩn trương tiếp được, cầm chiếc đũa lộ ra nụ cười, ý nói: “Ngươi bất quá
cũng chỉ đến thế mà thôi.”

“Cẩn thận! Mau vứt đi!” Một giọng nói của nam nhân vang lên, tráng tử

đang cầm chiếc đũa nhìn về phía trước, chỉ thấy một bóng trắng thoáng
hiện, cổ tay phải chợt lạnh, đau đớn tận tâm can bất ngờ truyền đến.

“A!…” Nam nhân kêu thảm một tiếng, ôm cổ tay té ngã trên mặt đất,

kinh hoàng nhìn thấy tay phải của chính mình rơi xuống ngay trước mặt
cách đó không xa, trong tay vẫn còn nắm chiếc đũa kia.

“Ngươi!” Tráng hán ngẩng đầu hai mắt nổi tơ máu, đột nhiên trước mắt

xuất hiện nam tử trẻ tuổi một thân áo trắng phiêu nhiên hạ xuống.

“Ngươi không cần phải vậy, ta là muốn cứu ngươi, ngươi xem…” Bạch

y nhân chỉ vào bàn tay phải rơi trên mặt đất nói. Chỉ thấy bàn tay kia bắt
đầu chậm rãi biến sắc, nhanh chóng lan ra, màu đen bao trùm toàn bộ bàn
tay, rồi dần dần hư thối, tận thịt tận cốt, cuối cùng chỉ còn lại một khung
xương và một bãi máu tươi.

Nam nhân té trên mặt đất há hốc mồm, nhất thời quên không tiếp tục

kêu rống.

Bạch y nhân chuyển hướng Quân Thư Ảnh, rùng mình nói: “Ngươi rốt

cuộc là ai? Sao tâm địa lại ác độc như vậy? Cho dù những người này có
chọc ngươi, ngươi cũng không cần phải dùng thủ đoạn tàn độc như thế hại
người chí tử, thật không giống người trong võ lâm chính đạo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.