DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 692

nếu không ngại phiền toái, ta cần gì phải ngại.”

Sở Vân Phi cảm kích cười nói: “Sở đại ca…”

“Rốt cuộc có chuyện gì?” Một thanh âm thanh lãnh*(trong trẻo,lạnh

lùng) đánh gảy cuộc đối thoại của hai người. Sở Vân Phi ngẩng đầu nhìn,
thấy Quân Thư Ảnh trên người mặc áo lông trắng từ phòng phía sau đi tới,
vẻ mặt ủ rũ cùng không kiên nhẫn.

Sở Phi Dương tiến ra đón cười nói: “Chuyện của Vân Phi huynh đệ xảy

ra chút sai lầm, ta thấy đêm nay ta sẽ không được nhàn rồi.”

Quân Thư Ảnh nhìn thoáng qua Sở Vân Phi: “Như thế nào? Vị Sở đại

hiệp này, đồ vật cũng đã đưa đến tay ngươi, ngươi chỉ cần mang về sư môn
là được. Như vậy thôi mà cũng có thể xảy ra sai lầm? Ngươi sẽ không
muốn nói kiếm này là giả, rồi khởi binh vấn tội đến đây đó chứ?”

Sở Vân Phi bị y xem thường mặt hồng lên. Trong lòng cậu không thích

người này, nhưng thấy Sở Phi Dương bên cạnh, nhất thời không biết phải
dùng thái độ gì tranh luận mới tốt, chỉ nói lắp: “Tại hạ cũng không xấu xa
đến mức này, kiếm này quả thực là giả. Nhưng ta không phải…không phải
đến đây hỏi tội ——”

“Được rồi.” Sở Phi Dương cười cắt ngang lời cậu, nhượng Quân Thư

Ảnh ngồi lên ghế. Khoác vai Quân Thư Ảnh nói: “Kiếm đích thật là giả,
việc này hình như có quan hệ đến ta, ngươi xem này.” Nói xong đưa mảnh
giấy đang cầm trên tay đến trước mặt Quân Thư Ảnh. Quân Thư Ảnh nhìn
trên tay Sở Phi Dương.

Sở Vân Phi ở một bên nhìn thấy, càng lúc càng cảm thấy bầu không khí

giữa hai người rất quỷ dị, trong đầu không khỏi nghĩ tới những lời đồn đãi
trong giang hồ, liếc mắt ngắm Quân Thư Ảnh, dường như so với ban ngày,
sắc mặt y hồng nhuận hơn một ít…giữa đôi lông mày khóe mắt còn có
điểm…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.