DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 753

Mà hai người ở đối diện kia tựa hồ cũng ý thức được bây giờ không

phải là lúc tranh đấu nội bộ, Nhan Tử Dung khinh phiêu phiêu hướng Sở
Phi Dương đáp lễ: “Được nghe đại danh của Sở đại hiệp từ lâu. Dân chúng
phụ cận phần lớn vì nghèo khó không chịu nổi mà tha hương khắp nơi, Ôn
gia trại ta từ trước tới nay chỉ cướp của người giàu chia cho người nghèo,
nhất nhất thu vào đều là những đồng tiền bất nghĩa. Hôm nay chuyện này
thực sự là hiểu lầm, mong Sở đại hiệp không cần so đo.” Hắn khách khí nói
nhưng biểu tình trên mặt lại lạnh lùng quá mức.

Sở Phi Dương cũng chẳng thiết so đo tính toán với bọn họ, hắn còn

muốn đến Mai gia, xem xem mấy năm gần đây đến tột cùng đã xảy ra
chuyện gì, không cần lãng phí thời gian thêm nữa, bởi vậy cười đáp: “Nếu
là hiểu lầm, tại hạ tất sẽ không để trong lòng. Còn thỉnh nhị vị buông tay
rút lui để ta còn lên đường.”

Nhan Tử Dung gật gật đầu, ra lệnh nhường đường. Ôn Hàn vẫn một

mực im lặng thốt nhiên cao giọng: “Chậm đã! Những người khác có thể đi
nhưng tiểu tử kia phải lưu lại! Ôn Hàn ta bình sinh hận nhất là người khác
xem ta như nữ nhân! Ta phải khoét hai tròng mắt của tiểu tử kia, cắt lưỡi
hắn thì mới hả giận!”

Sở Vân Phi nhìn trái nhìn phải mới ý thức được người kia là nói tới

mình. Mà nam nhân xinh đẹp đó cũng đang dùng ánh mắt xấu xa gắt gao
trông cậu, làm cho Sở Vân Phi có cảm giác như rắn độc rình mồi.

“Dựa vào cái gì a?!” Sở Vân Phi bất bình kêu lên. “Ai bảo ngươi bộ

dạng lại giống nữ nhân như vậy?! Vả lại, khi ta nói ngươi là nữ nhân ngươi
cũng không có phủ nhận a! Hơn nữa, nào có ai bởi vì người khác xem
nhầm hắn là nữ nhân mà cắt lưỡi kẻ đó?! Ngươi tiểu nhân như vậy, quả
thực chẳng khác nữ nhân chút nào!”

Sở Vân Phi mỗi lần nói ra hai chữ “nữ nhân”, sắc mặt Ôn Hàn càng

thêm âm trầm, đen như đáy nồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.