DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 803

đến vì vài câu nói mạc danh kỳ diệu của Giang Tam mà ở bên này ngẩn
người nửa ngày thật là nhàm chán, liền đứng dậy chuẩn bị rửa mặt đi ngủ.

Nhưng mà tâm tình như vậy cũng không duy trì được bao lâu, cửa

phòng đóng chặt đối diện kia hoàn toàn không có dấu hiệu mở ra, Sở Vân
Phi lại ngồi ngẩn ngơ, rốt cục nhịn không được mở cửa phòng rồi đi ra
ngoài, dọc theo hành lang đi đến trước phòng Quân Thư Ảnh, mấy lần nâng
tay muốn gõ, rồi lại không biết hơn nửa đêm tự dưng gõ cửa, cậu có thể nói
cái gì.

Cuối cùng Sở Vân Phi không gõ cửa, không hiểu nổi mình rốt cuộc bị

làm sao, tâm tình lo được lo mất này cậu hoàn toàn chẳng hiểu. Ngay khi
Sở Vân Phi buông tay ủ rũ chuẩn bị quay về, trong phòng lại truyền đến
một tiếng than nhẹ như có như không, khiến cậu như bị sét đánh, đứng
thẳng bất động tại chỗ.

Khiếp sợ cũng chỉ trong chốc lát, khi Sở Vân Phi phản ứng lại, đã luống

cuống tay chân chạy về phòng mình, giống như có ác quỷ truy đằng sau.

Cậu không biết mình đứng ở trước phòng người ta bao lâu, cũng không

biết rốt cuộc mình nghe được nhiều ít, chỉ cảm thấy mấy tiếng kia, thanh
âm như sắp khóc như cầu xin —— ban ngày nghe thấy lạnh nhạt như vậy,
lúc này lại mang đến một loại mị hoặc mê người —— ở trong đầu lộn xộn
xoay tròn, tiếng vọng, lượn lờ không đi.

Sở Vân Phi ngã nhào lên giường che lại đôi mắt, hoàn toàn không thể

đuổi thanh âm trong đầu đi.

Cảm quan luôn luôn trì độn của cậu, lúc này lại chết tiệt mẫn cảm.

Người kia là đang hấp dẫn. Có lẽ là cố ý, có lẽ là vô tình, người kia nhất
định là dùng thanh âm như vậy dụ hoặc, có lẽ còn có cả tứ chi —— trước
mắt Sở Vân Phi chớp lên, ngón tay thon dài dưới ống tay áo người nọ, mu
bàn tay cùng cổ tay đều trắng muốt, tiếp tục lên trên nơi bị quần áo che

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.