DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 828

“Cút, ngươi còn tiếp tục nói mãi không dứt.” Quân Thư Ảnh căm giận

đáp. Hai người xô xô đẩy đẩy vào cửa, Sở Phi Dương ở phía sau nhấc chân
khép cửa lại.

Đến tối, hạ nhân đến gọi hai người đi ăn cơm, nói Mai lão gia cùng hai

người khách nhân kia đều đang chờ ở đại sảnh. Quân Thư Ảnh đuổi hạ
nhân đi, rồi đến trước cửa phòng bên cạnh, nâng tay gõ hai cái: “Phi
Dương, ra ăn cơm thôi.” Đợi một lúc vẫn không thấy động tĩnh gì, lại nghĩ
hay là buổi chiều đã nói nặng lời đuổi hắn ra ngoài, khiến hắn mất hứng?
Quân Thư Ảnh do dự một lát lại gõ gõ cửa: “Phi Dương?!”

Vẫn không có âm thanh như trước, xem chừng là không ở trong phòng.

Quân Thư Ảnh nghĩ không ra hắn đi đâu. Mình thì ở ngay bên cạnh hắn
cũng chẳng thèm đến thông báo một tiếng, trong lòng có chút không vui,
liền một mình đến nhà ăn.

Ai ngờ khi vừa tới nhà ăn, đã nhìn thấy Sở Phi Dương ngồi ở đó, đang

nói chuyện với Giang Tam. Nhìn thấy y đi vào, Sở Phi Dương cười vẫy vẫy
tay, ý bảo y đến ngồi cạnh mình. Quân Thư Ảnh có chút buồn bực đi qua,
vừa mới ngồi xuống, lại cảm thấy có hai luồng ánh mắt bắn về phía mình,
vừa ngẩng đầu đối diện với Sở Vân Phi mặt mày ủ rũ như quả mướp đắng.
Quân Thư Ảnh ngẩn ra, lại hung hăng trừng mắt nhìn trở về. Sở Vân Phi ủy
ủy khuất khuất cúi gằm mặt, đùa nghịch bát đũa.

Sở Phi Dương nhìn nhìn Sở Vân Phi, không hài lòng nói với Giang

Tam: “Về sau ngươi ít mang Vân Phi đi đến những nơi không đứng đắn
như vậy.”

Giang Tam “hừ” một tiếng nói: “Trước kia ta cùng phái Thiên Sơn có

chút quan hệ, tính ra cũng là ngang hàng với tổ sư gia của cậu ta. Ta chỉ là
dẫn đồ tôn đi để mở rộng hiểu biết, Sở đại hiệp đừng quản rộng như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.