DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 829

“Ngươi với phái Thiên Sơn có quan hệ?” Sở Phi Dương còn chưa mở

lời, lại nghe thấy Quân Thư Ảnh khinh thường nói: “Quan hệ của ngươi
không phải là đến trước cửa phái Thiên Sơn xin cơm đi.”

“Ngươi ——” Giang Tam trừng lớn mắt, cuối cùng vẫn là cố nuốt đầy

bụng nghẹn khuất vào trong, thở dài: “Lão nhân ta không so đo cùng ngươi.
Quân đại công tử đây nói chuyện đúng là lợi hại, thật có thể khiến người ta
ăn nghẹn, cũng chỉ có Sở Phi Dương mới có thể chịu đựng nổi ngươi.”

Quân Thư Ảnh thần sắc phức tạp liếc nhìn Sở Phi Dương một cái, Sở

Phi Dương hướng y cười, ở dưới mặt bàn nắm lấy tay y.

“Ta cũng chịu được a…” Sở Vân Phi vẫn cúi đầu, khuấy khuấy chiếc

đũa trong bát vài vòng, nhỏ giọng nói thầm một câu. Giang Tam vỗ cậu một
cái: “Ngươi có cái gì a, ngậm miệng chờ ăn cơm. Ăn nhiều một chút!”

Mai Hướng mày chau mặt ủ ngồi ở thượng vị, cũng không quan tâm

mấy người kia nói chuyện gì, chỉ một mình than thở.

Không bao lâu thì trù phòng đã bố trí xong đồ ăn, Mai Hướng lúc này

mới phục hồi tinh thần, miệng nói: “Dùng bữa, dùng bữa.” Bản thân cầm
đôi đũa, rốt cuộc ăn không vô, ũng không thể cố gắng duy trì lễ nghi thiết
đãi khách nhân, buông chiếc đũa tiếp tục thở dài.

Một bữa cơm với bầu không khí áp lực như vậy cuối cùng cũng xong,

sau đó bốn người Sở Phi Dương cáo biệt Mai Hướng, cùng nhau đi về viện
tử nghỉ ngơi.

Giang Tam bất mãn nói: “Sở đại hiệp, rốt cuộc chúng ta phải nán lại đây

tới khi nào. Cáo già này vừa thấy đã biết là kể bủn xỉn, muốn lão mở kho
thóc phóng lương quả thực còn khó hơn lên trời. Hiện giờ đã xảy ra sự tình
này, lão ta cũng có lý do mà kéo dài. Nghĩ muốn chờ lão cứu tế nạn dân,
đợi đến mùa đông sang năm cũng chờ không nổi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.