Thanh Lang không vì cớ gì, vẫn tận lực lôi kéo Quân Thư Ảnh, bởi vậy
hai năm nay liền giao một ít chức quyền trong Thiên Nhất Giáo cho Quân
Thư Ảnh, chủ yếu là những nơi đặt cơ sở ngầm đều báo cho Quân Thư Ảnh
biết. Quân Thư Ảnh mặc dù đối với việc này không có hứng thú, nhưng
những cơ sở ngầm này đối vơi y vẫn là có chỗ hữu dụng. Vì vậy y cũng
không khước từ, thời điểm nên dùng tuyệt không nương tay, dù sao cũng
chẳng phải y trả tiền. Huống hồ sinh ý của Thanh Lang có thể làm được lớn
như vậy, Sở Phi Dương cũng giúp hắn không ít. Bởi vậy mà Thanh Lang
thu được rất nhiều tín hàm oán trách của thủ hạ, cũng chỉ có thể mỗi tháng
mở tiệc rượu trấn an quan tâm. Mỗi lần tính toán muốn khởi binh vấn tội
Quân Thư Ảnh, lại chung quy bị Quân Thư Ảnh nói cho ế tử*(nghẹn lời)
khiến hắn đặc biệt hối hận không nên xen vào việc của người khác, sớm
nên biết đối với người này dù làm cái gì tận lực không lấy lòng, thu về
cũng chỉ là tức hộc máu, nhờ Yến Kỳ trút hết năng lực phối hợp với các
trưởng lão trong giáo sử dụng bi tình thế công, mới tranh thủ cắt xén về
một chút dư lương.
Nỗi đau khổ của Thanh Lang kinh doanh Thiên Nhất Giáo, Quân Thư
Ảnh đương nhiên không biết. Y chỉ tại những lúc Sở Phi Dương cây to đón
gió gặp kẻ địch, hoặc là khi muốn đối phó kẻ nào, mới thuận tiện dùng
thám tử Thiên Nhất Giáo âm thầm điểu tra. Chỉ cần không chạm đến Thiên
Nhất Giáo và Thanh Lang, mấy cơ sở ngầm này coi như là tận tâm tận lực,
tri vô bất ngôn. Này cũng giúp cho Quân Thư Ảnh rất nhiều việc. Quân
Thư Ảnh lần nào cũng cung cấp kịp thời tin tình báo chuẩn xác khiến Sở
Phi Dương dần dần gác lại cơ sở ngầm trước kia bồi dưỡng, chỉ cần một
khoản tiền liền tiết kiệm được thật lớn ngân lượng hàng năm.
Hiện giờ nơi đây chính là trước đại môn Giang Nam thủ phủ, theo bản
tính gian thương kia của Thanh Lang, thám tử ở nơi này nhất định không
thể thiếu.