DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 865

“Muội hiểu.” Mai Hân Nhược mỉm cười.

Chuyện sau đó lại vô cùng đơn giản. Dưới sự chủ trì của Mai Hân

Nhược và Mai Thần Anh, chuyện mở kho thóc phóng lương rất nhanh đã
được dàn xếp ổn thoả đâu vào đấy. Mai Hướng xa xa nhìn thấy đoàn người
xếp hàng dài trên đường, vẻ mặt đau khổ than thở một phen, nhưng cũng
chỉ có thể cùng quản gia quay về Mai gia, mắt không thấy tâm không
phiền.

Giang Tam đã sớm chẩn bị mấy con ngựa tốt, lúc này đây gã cố ý đi

trước một bước, kiên quyết không để cho Sở Phi Dương có cơ hội lấy mã
xa, Sở Phi Dương nhìn Giang Tam cố gắng hết sức giả ngây giả dại, làm bộ
nghiêm túc, cũng chỉ cười cười, không nói gì.

Mấy người dắt ngựa đi tới đầu đường. Mai Hân Nhược cùng hạ nhân

đến tiễn đưa, sau vài câu khách sáo, Mai Hân Nhược nhìn Sở Phi Dương,
chần chờ một chút nói: “Sở đại ca, thứ muội vô lễ. Nhưng là muội có điều
còn không rõ, không biết có thể…” Nàng nói xong, ánh mắt nhìn về phía
đám người Quân Thư Ảnh và Sở Vân Phi. Quân Thư Ảnh nhìn thoáng qua
Sở Phi Dương, tự mình dắt ngựa đi lên phía trước. Sở Vân Phi cũng lập tức
đi theo sau.

“Diêu phu nhân, cô muốn hỏi điều gì?” Sở Phi Dương mỉm cười hỏi.

“Sở đại ca, huynh là người thế nào muội hiểu rất rõ.” Mai Hân Nhược

như là rất khó để mở miệng, cân nhắc từng câu từng chữ một, mới cắn cắn
môi nói: “Quân công tử là người mà huynh yêu, phải không?”

“Đúng vậy.” Sở Phi Dương thản nhiên gật đầu: “Chính là y.”

Mặc dù trong lòng đã sớm biết đáp án, nhưng khi nghe được Sở Phi

Dương chính miệng thừa nhận, Mai Hân Nhược tự giễu cợt mình cư nhiên
vẫn còn cảm thấy một tia đau lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.