DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 90

Nói rõ sự thật thì sao? Cao Phóng cười khổ, trừ khi nam nhân kia điên rồi
mới có thể tin tưởng hắn.

Nhưng bất luận thế nào, thuyết phục cái vị tự cho mình là đại hiệp nhân

nghĩa kia cũng dễ dàng hơn nhiều so với việc thuyết phục chung vương
ngoan cố. Cao Phóng lúc này từ biệt chung vương, mau chóng thúc ngựa
chạy tới Trung Nguyên.

Cao Phóng thay y phục man tộc ra, xõa mái tóc dài, thay vào y phục

Trung Nguyên càng toát lên vẻ tuấn tú phong lưu. Lúc đầu hắn nghĩ muốn
tiến vào Thanh Phong Kiếm phái sẽ có chút trắc trở, không nghĩ đến việc
tên đệ tử đón khách dễ dàng cho hắn qua. Cao Phóng sải bước vào sơn môn
nguy nga to lớn cảm thấy phấn khích, quả là khí chất của người làm việc
quang minh lỗi lạc. Nhìn nơi này kiến trúc cảnh trí đều có vẻ trang nghiêm,
cũng khó trách có thể nuôi dưỡng được một Sở Phi Dương chính nghĩa đến
mức cứng nhắc, cường đại hơn người.

Nặc đại phòng cơ hồ có thể cất chứa mấy trăm người, giờ phút này lại

chật kín. Tiếng người ồn ào, các nơi vui vẻ phấn chấn, uống rượu chơi đoán
số.

Cao Phóng ngồi một góc, tay mân mê chén rượu, yên lặng quan sát mọi

người xung quanh.

Trong thính phòng này có đến mấy trăm người, nhiều nhất là võ lâm

nhân sĩ. Có rất nhiều người Cao Phóng có thể nói tên, hoặc hổ bối hùng thắt
lưng (cái này là gì ta không biết) hai mắt sáng ngời hữu thần, hoặc phong
lưu tuấn nhã, khí vũ bất phàm, vừa thấy liền biết không phải hạng người
hời hợt, đều là người nổi tiếng trong võ lâm, chúa tể một phương. Còn một
ít tiểu phái hắn không biết tên cũng được khoản đãi nhiệt tình. Thanh
Phong Kiếm phái này thật sự quang minh lỗi lạc, đối xử bình đẳng với mọi
người, hay đây là thủ đoạn thu mua lòng người cao siêu? Mặc cho là gì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.