DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 922

đánh giết giết nữa. Nơi này dù sao cũng là sư môn của sư phụ, bất kể là vị
sư thúc quái dị đến cực điểm kia, hay là người không muốn lộ diện này,
chưa đến vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn cùng bọn họ phát sinh xung đột
gì.

Quân Thư Ảnh nhìn thấy Sở Phi Dương quay đầu về phía y cười, tuy

rằng trong lòng còn chút bực bội, y lại luôn luôn không phải người có khả
năng nhẫn nại, lúc này đương nhiên cũng hiểu được. Trước mặc kệ lão
nhân kia có bao nhiêu ân tình với Sở Phi Dương, Lân nhi của y bây giờ vẫn
còn ở chỗ lão, coi như là vì Lân Nhi tôn sư trọng đạo vậy.

Người kia vẫn còn kích động thì thầm gì đó, chỉ là cho dù Sở Phi

Dương có dùng hết nội lực tập trung lắng nghe, cũng không nghe ra nội
dung cụ thể. Ngẫm lại có lẽ là những oán giận hoặc cảm khái thôi, nên
cũng không quan tâm nữa.

Người nọ nãy giờ không nói gì, Sở Phi Dương cũng không gấp, tiến đến

bên tai Quân Thư Ảnh nói thầm mấy chuyện hắn lo lắng, Quân Thư Ảnh
trong lòng trấn tĩnh, cho dù mặt ủ mày chau, cũng chỉ gật đầu đáp trả.

Sở Phi Dương có chút chán ngán, quay đầu nhìn mấy ngân châm đính

thẳng tắp trên thạch bích, tâm tư vừa chuyển lại kéo kéo cổ tay áo Quân
Thư Ảnh, nhỏ giọng tán gẫu: “Kỳ thật ta đã sớm muốn hỏi, mấy thứ trường
châm đoản châm ngươi giấu ở đâu nha? Ta đối với ám khí tuy rằng không
tính là tinh thông, nhưng cũng am hiểu chút ít, xiêm y của ngươi ta cũng đã
nghiên cứu qua, thật đúng là nghĩ mãi cũng không hiểu nổi mỗi lần ngươi
phóng châm là từ chỗ nào mà ra.”

Quân Thư Ảnh giật cổ tay áo, “hừ” một tiếng: “Đây là chỗ tinh diệu

trong ám khí của ta, sao có thể tuỳ tiện để ngươi xem mà hiểu được.”

Sở Phi Dương khẽ cười nói: “Này tốt xấu gì ta cũng được coi như là

một nửa sư phụ của ngươi đi, những thứ ta dạy cho ngươi chính là một chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.