DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 949

Sở Phi Dương thở dài nói: “Thư Ảnh a, đừng nghĩ, thứ quả kia đã sớm

tuyệt chủng, sư phụ ta mang ra ngoài chính là Kỳ Lân huyết cuối cùng.”

“Có lẽ sư phụ ngươi còn lưu lại ít hạt giống…” Quân Thư Ảnh vẫn còn

một tia hy vọng.

Sở Phi Dương lắc lắc đầu, rõ ràng là chặt đứt tia hy vọng cuối cùng của

y: “Cái gì cũng không lưu.”

Quân Thư Ảnh hừ một tiếng quay đầu nhìn ra bên ngoài động.

“Không nói thứ này nữa.” Sở Phi Dương vỗ vỗ cánh tay Quân Thư Ảnh

trấn an: “Ta nói một chút bước hành động tiếp theo đi. Vân Phi nội lực hao
tổn quá nhiều, tốt nhất là ở lại đây hảo hảo dưỡng thương. Thư Ảnh ngươi
cũng lưu lại. Ta tìm được Giang Tam sẽ không cùng hắn ngạnh đấu, chỉ
mau chóng cứu Phinh Đình cô nương ra, trở về cùng các ngươi gặp mặt,
chúng ta tiếp tục thương nghị kế hoạch tiếp theo. Chúng ta cách chỗ Giang
Tam muốn tới cũng không xa, nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra. Trước
khi trời tối ta sẽ mau chóng trở về.”

“Ta không ở lại!” Quân Thư Ảnh như đinh đóng cột từ chối.

Sở Vân Phi nguyên bản ánh mắt có chút toả sáng lại tối sầm lại. Cậu

cũng không hy vọng xa vời là có thể cùng Quân Thư Ảnh một chỗ, nhưng
mà chỉ cần nghĩ đến như vậy cũng khiến cậu thực hạnh phúc. Quân Thư
Ảnh cự tuyệt mặc dù cậu có dự đoán trước, những vẫn làm cho lòng Sở
Vân Phi trở nên ảm đạm.

“Ta muốn đi cùng ngươi. Hay là ngươi chê ta võ công không bằng

ngươi sẽ làm liên luỵ đến ngươi?!” Quân Thư Ảnh không vui nhìn Sở Phi
Dương.

Sở Phi Dương vỗ vỗ bả vai Quân Thư Ảnh khẽ thở dài: “Ngươi biết ta

không có ý này, chính là một mình Vân Phi, nếu gặp người của Đông Long

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.