DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 95

Mai Hân Nhược bị lão nhân nói liền đỏ mặt, nhì về phía Sở Phi Dương.

Sở Phi Dương thản nhiên cười gật đầu, Mai Hân Nhược liền hướng Viên
Khang Thọ hành lễ rồi theo đám người Sở Phi Dương đi vào chỗ. Viên
Khang Thọ ha hả cười, một mặt tiếp đón người ngồi xuống, một mặt hướng
đến chỗ Tín Bạch.

Thính đường so với vừa rồi càng náo nhiệt, không ít người vây quanh

Sở Phi Dương mời rượu là giả, kết giao là thật. Sở Phi Dương ôn hòa cười,
chu toàn tự nhiên. Cao Phóng còn đang ngồi trong góc, không cò động tĩnh,
cảm thấy có chút hối hận chính mình không dịch dung (ý là đeo mặt nạ da
người để cải trang)gì lại đến đây. Vốn nghĩ với nhãn lực của Sở Phi Dương
cho dù có dịch dung cũng không thể gạt được, mà những người khác cũng
không gặp qua hắn, càng không cần phải che giấu. Hắn cứ đơn giản như
vậy quang minh chính đại tới gặp coi như là hắn có chút thành ý cần người
giúp đỡ. Không ngờ người kia lại ở đây. Cao Phóng nhìn về phía cẩm y
thanh niên ngồi bên cạnh Sở Phi Dương có chút đau đầu. Theo nhiều
phương diện mà nói, y so với Sở Phi Dương còn khó giải quyết hơn.

Cao Phóng nhấp chén rượu, muốn rời đi trước định ngày sau lại tìm

cách giải quyết khác. Lúc này Tín Vân Thâm không biết sao lại nghĩ đến
hắn, nhìn xuyên qua đám người tìm hắn, lại phất tay về phía hắn. Cẩm y
thanh niên thuận theo ánh mắt Tín Vân Thâm nhìn lại, lập tức thấy được vẻ
mặt bất đắc dĩ của Cao Phóng, nhất thời trừng lớn mắt, đứng lên hét lớn:
“Là hắn! Hắn là yêu nhân Thiên Nhất giáo!”Trong phòng đột nhiên yên
lặng. Cao Phóng trở thành tiêu điểm của mọi người. Thật là, sợ điều gì là y
như rằng điều đó lại xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.