DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1086

Rất ít thấy có chuyện gì có thể chiếm dụng thời gian dài của An Hoằng

Hàn như vậy.

Trong lòng suy nghĩ cái gì, Tịch Tích Chi bất tri bất giác nói ra miệng:

“Gần đây xảy ra đại sự gì sao?”

“Đại sự?” Lâm Ân lặp lại trong miệng một lần, có lẽ nghĩ đến cái gì, vỗ

bàn tay, “Có! Có! Từ nay trở đi, tả tướng Tư Đồ đại nhân sẽ thu quân hồi
triều, gần đây chuyện nghị luận nhiều nhất chính là chuyện này.”

Mặc dù mấy tháng trước, Tư Đồ Phi Du cố ý giấm giếm chuyện nạn lút

ở Phong Châu. Chỉ là nghe những đại thần khác nói, hai, ba tháng nay Tư
Đồ Phi Du một mực tận tâm tận lực xử lý chuyện nạn lụt. Trước mắt nạn
lụt Phong Châu đã được khống chế, ông ta cũng đã giảm tổn thất của Phong
Trạch Quốc đến mức thấp nhất.

Nhớ tới lão đầu Tư Đồ Phi Du kia, Tịch Tích Chi thật sự không có nổi

một chút hảo cảm. Co với hữu tướng Lưu Phó Thanh, quả thật chính là một
người ở trên trời, một người ở dưới đất.

“Thì ra là thế.” Tịch Tích Chi nhàm chán chống cằm khó trách gần đây

An Hoằng Hàn lại bận rộn chính vụ như vậy, thì ra là về chuyện ở Phong
Chân. Phong Châu vừa trải qua thiên tai, sau này chắc hẳn sẽ có rất nhiều
chuyện phải xử lý.

Phải trấn an dân tâm như thế nào, đó là trọng yếu nhất.

“Tình hình thiên tai ở Phong Châu như thế nào?” Tịch Tích Chi muốn

hỏi chính là dân chúng ở nơi đó, dù sao thiên tai** mang cho bọn họ, chỉ có
khỏ sở vô tận. Bao nhiêu người trôi giạt khắp nơi, tan cửa nát nhà...

Đối với loại câu hỏi này của Tịch Tích Chi, Lâm Ân chưa từng nghe

qua. ở trong mắt của ông, Tịch Tích Chi trái ngược với hoàng cung dơ bẩn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.