DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1271

Trong chớp mắt, khi Tịch Tích Chi đụng vào chiếc giường kia, không

cẩn thận làm cho cùi chỏ cũng bị đụng vào. Ngoài ra trên người vốn có
những dấu vết bầm tím, bị va chạm như vậy, khiến nàng đau đến nhe răng
trợn mắt.

Nhìn thấy Tịch Tích Chi nhíu mày, An Hoằng Hàn hơi mềm lòng,

nhưng chỉ trong chốc lát, đáy mắt thay đổi một mảnh lạnh như băng. Đứa
nhỏ này, nên giáo huấn nàng một chút, nếu không nàng cũng không biết cái
gì gọi là "an phận."

"Ta thấy huynh bị đám công chúa kia vây quanh, cho nên không gọi

huynh." Hơn nữa lúc đó đâu có nghĩ nhiều như vậy? Nếu không đuổi theo,
Ngô Kiến Phong bỏ trốn cũng không thấy bóng dáng đâu. Trong Lưu Vân
điện có rất nhiều người, nàng mới mở miệng, ước chừng mọi người trong
phạm vi một vòng xung quanh đều hiểu rõ.

Sắc mặt An Hoằng Hàn khẽ dịu đi, nhưng tức giận trong lòng vẫn

không tiêu tán.

Nhìn thấy Tịch Tích Chi không ngừng xoa cùi chỏ, An Hoằng Hàn bước

vài bước đến gần, ngồi bên cạnh mép giường, đưa tay kéo Tịch Tích Chi từ
trong chăn ra, để nàng nằm trong lòng mình. Vừa nhìn không biết, sau khi
nhìn kỹ, An Hoằng Hàn bắt đầu thấy đau lòng. Ở trên người Tịch Tích Chi,
trên cùi chỏ hiện lên một đốm tím xanh, mà ngay cả những chỗ khác cũng
đều có vết bầm tím.

"Ngô Kiến Phong chết tiệt, sớm muộn gì trẫm cũng sẽ lột da hắn, treo ở

cửa cung." An Hoằng Hàn đứng lên đi đến tủ treo quần áo lấy một bình
thuốc.

Bình thuốc này là do lúc Từ lão đầu còn ở trong hoàng cung, bào chế

riêng cho Tịch Tích Chi, lúc ấy chính là sợ sau này Tịch Tích Chi gây họa,
đi đến đâu lại mang một thân đầy thương tích trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.