DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1274

Ngón tay An Hoằng Hàn tiếp tục véo nhẹ xuống đùi Tịch Tích Chi:

"Vẫn còn là đứa nhỏ chưa trưởng thành, có cái gì mà trinh tiết chứ?"

Ánh mắt Tịch Tích Chi quét qua đùi vài lần, dường như đang nhắc nhở

nàng, hắn đang nhìn cả người lõa lồ của nàng.

Bị ánh mắt đối phương trực tiếp dọa sợ hãi, Tịch Tích Chi đứng lên

dùng tốc độ nhanh nhất rời xa An Hoằng Hàn. Chết tiệt! Đây coi là trêu
ghẹo sao? Là đùa giỡn sao? Bên đùi còn lưu lại hơi nóng của ngón tay An
Hoằng Hàn vừa vuốt ve, khiến cho gương mặt nhỏ nhắn của Tịch Tích Chi
đỏ bừng như trứng gà luộc.

"Còn chưa bôi thuốc xong đâu, đến đây." An Hoằng Hàn nhỏ giọng cười

hai tiếng, tâm t́ình tức giận vừa rồi đã bị quét sạch sau khi nhìn thấy vẻ mặt
đáng yêu của Tịch Tích Chi.

Tịch Tích Chi thở hổn hển hừ hai tiếng, cuối cùng vẫn đi đến, nằm ở

trên đùi An Hoằng Hàn, để cho đối phương bôi thuốc cho nàng.

Lúc An Hoằng Hàn bôi thuốc thường rất cẩn thận và dịu dàng, chờ sau

khi thuốc đã thấm vào từng chỗ mới có thể tiếp tục thoa đến chỗ khác.

Chờ sau khi An Hoằng Hàn xử lý vết thương trên người Tịch Tích Chi

xong, thời gian cũng đã đến giữa trưa, đúng lúc đồ ăn sáng và đồ ăn trưa
giải quyết cùng một chỗ.

Không biết có phải chính mình quá mức mẫn cảm hay không mà Tịch

Tích Chi cảm thấy ánh mắt của đám cung nữ, thái giám xung quanh nhìn
nàng trở nên khác thường, đều tràn đầy cảm giác quái dị. Lúc này chỉ mới
trải qua một khoảng thời gian ngắn, chẳng lẽ trong hoàng cung đã biết
chuyện xảy ra vào lúc sáng sớm? Đủ loại ánh mắt quái dị chỉa vào khiến
Tịch Tích Chi ăn cơm cảm thấy vô vị tẻ nhạt, khó mà nuốt xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.