DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 1300

Chi hỏi: “Ý huynh là… không phải An Vân Y tới cứu người, mà là tới để
diệt khẩu?”

Chính vì sợ hãi bị bán đứng, nên trước khi đối phương nhận tội phải giết

chết đối phương, nếu không chính nàng ta sẽ không có kết cục tốt.

“Cho nên không được tin vào bất luận kẻ nào.” An Hoằng Hàn đưa tay

sờ sờ cái trán hài tử.

Tịch Tích Chi ghi tạc trong lòng mỗi câu nói của An Hoằng Hàn, tròng

mắt long lanh đột nhiên nâng lên, nhìn chăm chú vào ánh mắt của An
Hoằng Hàn, “Đến ngươi cũng không thể tin tưởng sao?”

“Trẫm là một ngoại lệ.”

Bên này còn đang đối thoại, bên kia địa lao đã đánh nhau đến khí thế

ngất trời, binh khí va chạm phát ra âm thanh keng keng, trong đêm tối yên
tĩnh cực kỳ vang dội.

Người An Vân Y phái ra, võ công không hề tầm thường, rất nhanh đã

giải quyết hơn phân nửa thị vệ địa lao.

Khoảng cách tuy xa nhưng điều này không làm trở ngại việc Tịch Tích

Chi quan sát tình hình, kéo kéo vạt áo An Hoằng Hàn, hỏi “Sao ngươi
không ra ngoài hỗ trợ? Chẳng lẽ phải chờ An Vân Y cứu Ngô Kiến Phong
thật ư?”

Nam tử này quá thận trọng, ván cờ đã giăng sẵn, chỉ chờ kẻ địch vào

tròng.

“Như vậy cũng không phải là không được, dù sao Ngô Kiến Phong đã

bị cắt lưỡi rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.