DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 160

Tịch Tích Chi thuận thế liền nằm trong lòng bàn tay hắn, một ly rượu

thực sự không đủ để uống say, nhưng đầu mông lung, nặng trĩu. Nghe
không rõ câu hỏi An Hoằng Hàn, nó mơ màng lắc đầu giống như kiểu gật
đầu, lặp đi lặp lại mấy lần.

"Lâm Ân." Khóe miệng An Hoằng Hàn giơ lên khó hiểu đường cong

thoáng hiện nét thú vị, nhỏ giọng nói hai câu ở bên tai Lâm Ân.

"Nô tài đi làm ngay." Lâm Ân nhìn hai mắt con chồn nhỏ, bất đắc dĩ thở

dài, sau đó liền đi ra ngoài.

Cả người con chồn nhỏ dầu mỡ nhầy nhầy, An Hoằng Hàn không dám

ôm nó vào trong ngực để tránh làm bẩn long bào. Hai tay dâng nó, An
Hoằng Hàn từng bước một tiến về phía ao trì, đứng ở bên cạnh ao, một tay
An Hoằng Hàn nâng con chồn nhỏ, một tay nhẹ nhàng tẩy đi mỡ đông khắp
người nàng.

Từ khi nào An Hoằng Hàn có tính tình nhẫn nại nuôi dưỡng quá một

con sủng vật? Ngay cả người còn chưa thấy được sẽ được quan tâm.

Phân phó tiểu Tuân tử lấy ra dược cao, An Hoằng Hàn tỉ mỉ bôi thuốc

cho con chồn nhỏ. Mà con vật cả ngày chỉ biết gây sự kia đã sớm mơ màng
ngủ. Nằm ở trong ngực An Hoằng Hàn, mặc cho đối phương xử trí.

Tịch Tích Chi phảng phất có cảm giác vật gì đó không ngừng vỗ về chơi

đùa toàn thân nàng. Nhưng mí mắt nặng muốn chết, dù thế nào cũng không
mở ra được. Bất đắc dĩ, nàng đành lười đi chống cự, ngáy ‘o o’ đi đánh cờ
cùng Chu công.

Không biết có phải do tác dụng chậm sau đó của rượu hay không, đợi

Tịch Tích Chi tỉnh lại lần nữa, trời đã gần tối.

Ngáp hai cái, Tịch Tích Chi chậm rãi đứng lên từ trên đùi An Hoằng

Hàn. Lúc này, bọn họ đã sớm thay đổi vị trí, đang ở tại Ngự Thư Phòng. An

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.