DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 216

Đợi thật lâu không thấy An Hoằng Hàn lên giường nghỉ ngơi, Tịch Tích

Chi lén lút mở mắt ra đã nhìn thấy An Hoằng Hàn đã trễ thế này mà vẫn
còn ở viết đồ.

Trời vừa tối, hắn rất rất ít xử lý chính sự, chẳng lẽ gần đây có chuyện gì

khó giải quyết? Tịch Tích Chi nháy mắt, cuối cùng không kìm được lòng
hiếu kỳ của mình, rón ra rón rén chạy đến trước thư án, mè nheo đi sang
phía bên kia An Hoằng Hàn.

An Hoằng Hàn đã sớm phát hiện ra nó, viết xong một chữ cuối cùng,

mắt nhìn thẳng con chồn nhỏ nói: "Đến rất đúng lúc, đây là Khế Ước Bán
Thân của ngươi, ký tên đồng ý thôi."

Vô số dấu chấm than xuất hiện trong đầu Tịch Tích Chi, ba chữ ‘ Khế

Ước Bán Thân ’ đè ép làm nó không thở nổi.

An Hoằng Hàn cười nhạt, ôm con chồn lên trên thư án, "Trẫm cho

ngươi ăn, cho ngươi ở, mỗi ngày còn phân phó nhiều cung nữ thái giám
phục vụ cuộc sống thường ngày của ngươi, chẳng lẽ ngươi không nghĩ bỏ
ra cái gì? Trên trời sẽ không rớt xuống cái bánh nóng, trên đời cũng không
có bữa cơm miễn phí."

‘Có bỏ ra, mới có đền đáp. ’ Câu nói tự động hiện lên trong đâì ở Tịch

Tích Chi, nàng sững sờ ngẩng đầu lên nhìn An Hoằng Hàn. Người đàn ông
này thật không chịu ăn chút thiệt thòi nào!

Tịch Tích Chi càng thêm tức, con ngươi tròn xoe trừng người nào đó.

An Hoằng Hàn không nhúc nhích chút nào, chỉ có ký kết phần Khế Ước

Bán Thân này mới có thể buộc con chồn vào bên cạnh mình. Ngộ nhỡ ngày
nào đó nó biến mất thật, trong tay hắn có chứng cứ mang theo, tự nhiên có
lý do đầy đủ đi bắt nó trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.