DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 228

Mấy tên thái giám há hốc mồm nhìn xem một màn kia, lúc lâu sau mới

kêu lên: "Đây không phải là sủng vật do chủ tử nuôi sao? Thanh Nguyên
Trì là nơi có thể tùy tiện để sủng vật tiến vào sao? Mau. . . . . . Mau bắt lấy
nó."

Bọn thái giám không chút chần chờ, ào ào tiến lên muốn bắt được con

chồn nhỏ.

Bộ lông toàn thân ướt sũng nên màu lông tơ giữa trán của Tịch Tích Chi

cũng chẳng hiện lên rõ rệt.

Miệng nàng ngậm con cá, đầu quay lại nhìn vài tên thái giám đang chạy

về phía nàng. Tịch Tích Chi nàng lại không ngốc, sao lại không nhìn ra vẻ
mặt hung ác của đối phương, nàng vừa định co cẳng chạy đã bị hai tên thái
giám phát hiện ra ý đồ, họ nhanh chóng đứng chắn trước mặt nàng nhằm
cản trở nàng chạy đi.

"Mau thả con cá Phượng Kim Lân xuống, nhanh lên!" Thái giám sốt

ruột, đầu đổ đày mồ hôi, cặp mắt nhìn không rời con cá trong miệng con
chồn nhỏ.

Hàm răng Tịch Tích Chi cũng không sắc nhọn nên bề ngoài con cá vẫn

bóng loáng như cũ. Nghe thái giám luôn miệng kêu ‘ Cá Phượng Kim Lân’,
Tịch Tích Chi thầm nghĩ, tên này không tệ, khó trách loài cá này vừa nhìn
đã thấy đặc biệt có khí chất quý tộc, thì ra trong tên nó có chứa một chữ ‘
Phượng ’ (2).

(2) Phượng: ý chỉ một loài chim Phượng hoàng, con đực gọi là Phượng,

con cái gọi là Hoàng.

"Đồ ngu! Ngươi lại đi nói chuyện với một sủng vật, nó có thể nghe hiểu

sao? Cá không thể rời khỏi nước quá lâu, mau bắt lấy nó nếu không cá
Phượng Kim Lân mà chết thì chúng ta cũng không còn mạng mà sống đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.