DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 274

"Ngoan, không khóc không khóc, hôm nay ngày đầy tháng của cháu,

sao có thể khóc nào? Lâm nhi ngoan, đừng khóc." Lưu Phó Thanh rất ưa
thích cháu trai, cầm khăn tay lên lau nước mắt cho đứa trẻ, vừa đi qua đi lại
dụ dỗ đứa bé.

Tịch Tích Chi nhanh chóng nhìn phía gã sai vặt, trong nháy mắt phát

hiện khóe miệng hắn treo nụ cười nham hiểm, quả nhiên là bụng dạ khó
lường đến một đứa trẻ vô tội cũng xuống tay được.

Chít chít. . . . . . Tịch Tích Chi không chịu buông tha, vẫn muốn xông

đến hướng đứa bé.

An Hoằng Hàn nóng nảy vỗ vào người nó, ra hiệu nó an phận ngồi im.

Trong trường hợp này chỉ cần không kiên nhẫn liền rơi vào bẫy.

Tịch Tích Chi cũng hiểu đạo lý đó nhưng trong lòng nàng rất gấp gáp.

Nếu đứa nhỏ đeo lắc tay một ngày thì nó nhất định sẽ mất mạng.

Hắc khí quay xung quanh lắc tay Phỉ Thúy ngày càng nhiều, chắc hẳn

uy lực không tầm thường. Nhưng bây giờ linh khí nàng còn nhỏ bé không
đủ tinh lọc toàn bộ những sợi hắc khí đó, chỉ có thể phòng tránh nó.

Chậm trễ một giây thì đứa bé sẽ nguy hiểm hơn một phần.

"Chuỗi lắc tay Phỉ Thúy kia có gì hay? Trong hoàng cung còn nhiều lắc

tay xinh đẹp, chờ sau khi chúng ta trở về, đồ trang sức, châu báu cho ngươi
tha hồ chọn, hôm nay đừng gây chuyện cho trẫm." An Hoằng Hàn hoàn
toàn cho rằng con chồn nhỏ coi trọng chuỗi lắc tay kia mới không an phận
như vậy, trong lòng cũng có chút nóng nảy.

Lời Tịch Tích Chi trách mắng ra khỏi miệng hoàn toàn biến thành trận

tiếng kêu ‘chít chít’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.