DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 286

Đối kháng một lúc lâu khiến Tịch Tích Chi cảm thấy có phần quá sức,

nhiều lần thiếu chút nữa bị tà khí cắn trả lại.

Ngắn ngủi một nén nhang lại làm Tịch Tích Chi cảm giác như đã qua

một thời gian dài dằng dặc.

Một tiếng ‘lách cách’ vang lên, chiếc lắc tay rốt cuộc buông ra cổ tay

đứa bé. Tịch Tích Chi mệt mỏi thở dài một hơi, nhanh chóng kéo lắc tay,
thuận lợi rút ra khỏi tay đứa bé.

Đứa bé nức nở mấy tiếng rồi dừng lại tiếng khóc. Sắc mặt nó đã vô cùng

tái nhợt, đôi môi nhỏ đỏ mọng đã mất màu từ lâu.

Tịch Tích Chi tụ khí vào đan điền, trong cơ thể còn lưu một phần tư linh

khí. Hai chân nàng hung hăng đạp lắc tay, nếu không phải vì cái lắc tay này
thì một thân linh khí của nàng cũng sẽ không bị vét sách. Muốn linh khí
khôi phục lần nữa, ít nhất phải chờ hai ba ngày. Nghĩ đến, Tịch Tích Chi lại
cảm thấy tức giận.

Tuy nàng đã lấy lắc tay ra khỏi cổ tay đứa bé nhưng tà khí đã xâm nhập

vào trong cơ thể nó không vì thế mà biến mất.

Người ta nói ‘cứu người thì cứu cho chót, đưa Phật phải đưa đến Tây

Thiên’. Tịch Tích Chi lại ngồi xổm xuống, móng vuốt cầm ngón tay béo
múp của nó, đưa từng luồng linh khí vào để tinh lọc xua đuổi tà khí trong
cơ thể đứa bé.

Quá trình này chống đối dễ dàng hơn nhiều so với cái lắc.

Vào lúc nàng sắp làm xong, ngoài cửa truyền đến một âm thanh hỏng

hốt, "Hữu Tướng đại nhân, thật. . . . . . thật có quỷ, vừa rồi có rất nhiều viên
đá nhỏ tự nhiên bay đến đập vào người nô tì, cửa còn không ngừng kêu kẽo
kẹt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.