DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 430

như vậy? Trước kia người không phải vậy, kể từ sau khi con chồn này vào
cung, thứ gì tốt người đều ban cho nó, bất kể nó làm gì, người đều nuông
chiều nó! Muội là muội muội ruột thịt của người, chẳng lẽ đến một con
chồn, muội cũng không bằng sao?"

Nàng giống như bị điên gào thét vang khắp cả điện Bàn Long.

Rất nhiều cung nữ thái giám không nhịn được muốn che lỗ tai của mình,

nhưng không có ai thực sự có can đảm giơ tay lên làm như vậy.

Thế nào lại đổ tội lên người nàng? Tịch Tích Chi không rõ chân tướng,

mắt chớp chớp mấy cái, việc nàng ta xuất giá có dính dàng gì đến nàng
chứ?

Lông mày An Hoằng Hàn nhíu chặt, trong chớp mắt xoay người lại đối

mặt An Nhược Yên, nói: "Đến nước này, ngươi còn không rõ vì sao trẫm
đối với ngươi như thế sao? An Nhược Yên, có lúc nên làm người biết thời
thế thì tốt hơn."

"Muội không hiểu. . . . . . Muội không hiểu! Rõ ràng huynh mới chính là

người thay đổi, rõ ràng chính huynh cấp cho con súc sinh này toàn bộ sủng
ái, tại sao trái lại trách móc đến muội ?" An Nhược Yên ôm đầu, kích động
la hét, mất đi hình tượng xinh đẹp động lòng người như ngày bình thường.

Chít chít. . . . . . Lại một lần nữa nghe thấy hai chữ ‘súc sinh’, Tịch Tích

Chi càng cảm thấy không vừa lòng.

Khuôn mặt vốn lạnh lùng của An Hoằng Hàn lại nhanh chóng hạ xuống

đông lại như băng, "Súc sinh? Vậy ngươi là thứ gì, ngươi đối với trẫm,
ngay cả súc sinh cũng không bằng. Ngươi đã muốn biết đáp án như vậy,
trẫm cũng không ngại nói cho ngươi biết."

Từ trước đến giờ, chuyện hoàng gia đều thể để người ngoài tham gia,

An Hoằng Hàn cho tất cả nô tài trong điện rút lui hết, cả trong đại điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.