DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 627

Triệu Phi Dịch quỳ bộp xuống đất, nằm rạp ra. "Khấu kiến bệ hạ, mới

vừa rồi là vi thần nhất thời phân thần, xin bệ hạ thứ lỗi."

Ông dạy học nhiều năm trong cung, đã chứng kiến bao nhiêu sóng to

gió lớn. Lần đầy tiên thấy bệ hạ cưng chiều một hài tử như vậy, ngoài ngạc
nhiên, còn lại là lo lắng sợ hãi.

Hôm nay lúc tiểu cô nương kia rời đi, ông đã biết mình chọc phải rắc rối

rồi!

Nhìn cảnh tượng vừa rồi, bệ hạ 'nhu tình như nước' biết bao! Có thể để

một vị đường đường là đế vương tự tay đút, sao thân phận có thể thấp
được? Trong lòng càng tin rằng nhất định hài tử này là con riêng của bệ hạ
hơn.

An Hoằng Hàn như không nhìn thấy sự hốt hoảng của ông, hỏi: "Triệu

Thái phó có biết trẫm tìm ngươi vì chuyện gì không?"

Tịch Tích Chi ăn hết con cá Phượng Kim Lân, tay trái cầm một miếng

bánh ngọt nhét vào miệng, coi như tráng miệng sau khi ăn.

Lòng bàn tay đau nhưng nàng cũng không giận thật. Bởi vì trước kia sư

phụ thường nói nghiêm sư xuất cao đồ, hoàng kinh côn hạ xuất hảo nhân
(thầy nghiêm dạy ra trò giỏi, gậy gai vàng dạy ra người tốt). Năm đó lúc tu
tiên, khi nàng lười biếng, sư phụ còn ác hơn lão đầu này nhiều.

"Vi thần sợ hãi, không biết bệ hạ chỉ chuyện gì?" Triệu Phi Dịch giả vờ

ngu ngơ.

Tịch Tích Chi lén kéo quần áo An Hoằng Hàn, "Chuyện không nghiêm

trọng vậy đâu. Vết thương này dưỡng hai ngày là khỏi thôi."

Hơn nữa nhìn Triệu Thái phó đã lớn tuổi, dù An Hoằng Hàn không giết

ông thì ông cũng không sống được mấy năm nữa, không bằng để đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.