DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 647

họ mua món ăn chiêu bài của Phượng Tiên cư về?"

Tịch Tích Chi ngây ngốc nhìn hắn chằm chằm, hoàn hồi mà nói: "Chờ

mua về thì thức ăn đã nguội."

"Nếu không thì trẫm phân phó người mời đầu bếp vào cung cho nàng?"

An Hoằng Hàn vỗ vỗ vai tiểu nhân nhi, ánh mắt vô cùng cưng chiều.

Tịch Tích Chi cắn răng, hung hăng mà nói: "Cho dù là lúc làm sủng vật,

cũng đã từng chuồn ra ngoài!"

Cả ngày giam trong hoàng cung, An Hoằng Hàn không buồn bực, nàng

cũng sẽ buồn bực. Huống hồ hoàng cung có hoa lệ hơn nữa thì cũng giống
một cái lồng giam, khóa chặt người bên trong lại. Trừ phi chết, bằng không
cả đời không đượ giải thoát.

Thử hỏi vị bệ hạ tài trí song tuyệt này, cả ngày ngây ngốc trong hoàng

cung cũng không cảm thấy chán ghét à? Sao không ra ngoài thả lỏng tâm
trạng?

Tịch Tích Chi thở phì phò ngồi trên ghế, dời tầm mắt, không nhìn An

Hoằng Hàn một cái.

Thái giám cung nữ xung quanh thở mạnh cũng không dám thở, lần đầu

tiên nhìn thấy có gười dám nổi giận với bệ hạ. Tiểu cô nương kia nói sủng
vật gì đó là sao? Chẳng lẽ bệ hạ nuôi nàng, coi nàng như sủng vật, nuôi tới
mức vui vẻ?

Nghĩ tới chuyện này, trong lòng mọi người hiểu được ít nhiều. Thảo nào

bệ hạ vô cùng cưng chiều hài tử này. Thì ra là coi đối phương như sủng vật
mà nuôi. Như lúc Cưu quốc tiến cống con chồn Phượng Vân, khi đó chẳng
phải bệ hạ cưng chiều lắm sao? Nhưng bây giờ, con chồn Phượng Vân mất
tích mới mấy ngày, bệ hạ cũng chẳng quan tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.