DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 657

Tịch Tích Chi ra sức lẩm bẩm hai tiếng, "Người có biết mười lượng bạc

có thể đổi được bao nhiêu thứ không? Rất nhiều bách tính ngay cả ấm no
cũng không làm được, mười lượng bạc đủ cho họ sống mấy tháng. Chúng
ta càng mua thứ như vậy thì càng thúc đẩy những người đó bán hàng giả."

Biết tiểu hài tử nói rất có lý, An Hoằng Hàn không phản bác. Nhưng

thật thật giả giả trên đời, sao có thể nhìn thấu hết?

Hoàng Đô Phong Trạch quốc rất sầm uất, người đến người đi, thỉnh

thoảng có tiếng bánh xe ngựa vang lên.

Tịch Tích Chi thật vất vả mới ra được một lần, đương nhiên phải chơi

cho đủ vốn. Đông nhìn một lát, tây xem một chút, bạc trong túi Lâm Ân
càng ngày càng ít, đồ Ngô Kiến Phong cầm trong tay càng ngày càng
nhiều.

Nhìn trúng chút bánh ngọt mới mẻ, nàng lại tạm thời ăn không vô, sẽ

dùng giấy dầu gói lại, để Ngô Kiến Phong cầm, chờ sau khi hồi cung thì từ
từ giải quyết tiếp những vật phẩm càn quét được này.

Bỗng một mùi thơm ngào ngạt bay vào mũi, nàng híp híp mắt. Tưởng

rằng đây là mùi thơm của thức ăn ngon tỏa ra, kéo kéo ống tay áo An
Hoằng Hàn, đi về phía bên kia.

Đồ Ngô Kiến Phong cầm trong tay đã sắp cao tới vai hắn. Hắn đặt cằm

lên đống đồ, đề phòng bị đổ, nghiêng ngả lảo đảo đuổi theo. Rõ ràng hắn là
thị vệ, sao bỗng trở thành gã sai vặt cầm đồ.

Thật không biết những thứ này có ích gì? Tuy là đồ chơi nho nhỏ, cho

dù tặng người ta cũng không cầm trong tay được. Còn có cả vài cái trống
bỏi. Cái này dùng làm gì? Tiểu hài tử ba tuổi chưa chắc đã chơi.

Dựa theo mùi thơm dẫn đường, Tích Tịch Chi càng ngày càng tới gần

mục tiêu. Nhưng cách càng gần thì nàng càng cảm thấy hơi kỳ lạ. Hương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.