DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 732

Trên đường ra khỏi ngự thiện phòng, nàng không biết bị bao nhiêu người
vây xem.

Chỉ tiếc thần kinh Tịch Tích Chi thô, căn bản không để ý tới những

người đang nhìn nàng. Ánh mắt nàng chỉ nhìn mì trường thọ chằm chằm,
sợ có sơ xuất gì, lúc đi đường cũng cố gắng đi chậm hết mức.

Vòng qua hành lang dài, Tịch Tích Chi lén lén lút lút chạy vào từ cửa

sau điện Lưu Vân. Bước chân của nàng rất ổn, duy trì cân bằng, cố gắng để
mù trường thọ không bị sánh ra ngoài.

Ca múa vẫn tiếp tục, ba yêu tinh siêng năng khiêu vũ, tựa như quên mất

hoàn cảnh nơi này, hòa mình vào bụi hoa. Bọn họ mặc sức múa, mỗi động
tác đều vô cùng có sức quyến rũ, không biết mê hoặc trái tim biết bao nhiêu
Thiếu công tử ca.

Tịch Tích Chi chậc chậc lưỡi. Ba yêu tinh các nàng không chỉ rất xinh

đẹp mà kỹ thuật múa càng là tuyệt nhất, sao có thể không khiến người ta
say mê?

Tầm nhìn thu hồi về từ trong đại điện, nàng cẩn thận từng li từng tí che

chở mì trường thọ, đi tới đài cao chín bậc. Nàng cố gắng đi đường vòng,
một hồi thì lại trốn ra sau lưng thị vệ, muốn bóng dáng thị vệ che mình đi.

Nhưng nàng đã đánh giá thấp khả năng quan sát của An Hoằng Hàn.

“Nếu đã trở về thì còn ẩn ẩn nấp nấp làm cái gì? Nàng cầm cái gì ở

trong tay vậy?” Dạ yến đã bắt đầu từ lâu, không nhận được quà nên đương
nhiên tâm trạng An Hoằng Hàn không thể tốt được, giọng điệu nói chuyện
mang theo chút lạnh như băng.

Tịch Tích Chi hoảng sợ, kề cà đi ra từ phía sau thị vệ, vươn tay nâng cái

khay trong tay lên, “Là mì trường thọ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.