DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 787

vẫn còn ở chỗ trẫm, dù muốn đi cũng phải xem trẫm có đồng ý hay không."

Nghĩ tới khế ước bán thân, đương nhiên Tịch Tích Chi giận tới mức

nghiến răng. Nàng thầm nói, chờ về điện Bàn Long, nhất định phải đi tìm
khế ước bán thân, lén xé đi, xem sau này An hoằng Hàn uy hiếp nàng thế
nào.

Nhìn ra lòng Tịch Tích Chi không hề phục, An Hoằng Hàn nhíu mày

nói tiếp: "Có còn nhớ mấy chữ dạy nàng biết bữa trước không?"

Lòng Tịch Tích Chi lộp bộp. An Hoằng Hàn không nói chuyện này thì

nàng sắp quên mất. Hai ngày này nàng toàn nghĩ tới chuyện lễ đi săn cho
nên căn bản không đặt tâm tư lên chuyện biết đọc biết viết. Bảng chữ mẫu
đã sớm bị nàng ném ra sau đầu rồi.

"Xem ra là không." An Hoằng Hàn cố ý kéo dài âm, dọa nàng sợ tới

mức trái tim nhỏ bé đập thình thịch.

So với phu tử của viện Thái phó, cách giáo dục của An Hoằng Hàn vô

cùng nghiêm khắc. Dưới mí mắt hắn mà dám lười biếng vậy thì chắc chắn
là bị phạt. Lần trước Tịch Tích Chi đã bị phạt đứng một buổi trưa, đứng tới
mức hai cái chân nhỏ của nàng run rẩy.

Sợ hắn lại phạt nữa, nàng quyết định đánh đòn phủ đầu, ôm cánh tay

hắn đong đưa, cái đuôi giấu trong váy cũng từ từ lộ ra, lung lay kịch liệt
giữa không trung. Bộ dáng ngốc nghếch đáng yêu mềm mại này hơi giống
với chó con lắc đầu vẫy đuôi, muốn đòi thứ mình thích từ chủ nhân.

An Hoằng Hàn bất vi sở động, "Mới thế mà đã muốn lấy lòng trẫm? Tự

nàng tính đi, nàng bắt đầu biết chữ được mấy ngày hả? Mà mấy ngày này
nàng lại chỉ học được 308 chữ cái. Tiến độ như vậy mà không cảm thấy xấu
hổ à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.