DƯỠNG THÚ THÀNH PHI - Trang 936

Nghe tới đó, Tịch Tích Chi đã mở cờ trong bụng. Bình thường An

Hoằng Hàn đều nghĩ làm sao trừng phạt nàng. Phần thưởng ư? Đây là lần
đầu tiên nghe thấy.

"Nướng thêm hai con cá Phượng Kim Lân được không?" Đời này Tịch

Tích CHi thích ăn uống ngủ nhất, rất rõ ràng hài tử nào đó ngủ là cực
phẩm, vậy chỉ có "ăn" là có hứng thú.

"Sở thích cũng không nhỏ." Giọng An Hoằng Hàn ngừng lại, mắt híp

lại, chậm rãi hỏi: "Nàng biết... Nàng làm chuyện gì tốt?"

Tịch Tích Chi ấp úng nhưng không trả lời được.

Đã đoán được một tiểu hài tử nào đó không biết rõ mọi việc mà trả lời

qua loa từ lâu, An Hoằng Hàn duỗi một ngón tay chỉ sàn nhà đá cẩm
thạch,” nhìn xem đó là cái gì?”

Tịch Tích Chi mang theo nghi ngờ quay sang, sau đó cúi đầu nhìn,

chẳng phải dấu chân nhỏ lộn xộn này là do mình hay sao? Lập tức người
nào đó hiểu rõ câu vừa rồi của An Hoằng Hàn là có ý gì!

“ta….” Nàng rất muốn bào chữa cho mình nhưng trong đầu toàn là hồ

dán, không nghĩ ra được cái cớ nào.

Phần thưởng? không khác một trận trừng phạt.

Tịch Tích Chi giơ chân lên, nhìn đáy giày mấy lần, dính đầy bùn đất.

mà nhìn đáy giày An Hoằng Hàn đã chà hết bùn đất từ trước khi bước vào
điện từ lâu, cho nên trong cung điện lớn như vậy chỉ có dấu chân của mình
nàng.

Có lẽ bởi vì xấu hổ, mặt Tịch Tích Chi hơi áy náy, “cùng lắm thì ta dọn

dẹp sạch sẽ cho huynh là được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.