ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 111

người tóc cũng vàng, cao dong dỏng, mà phải tinh mắt biết ai là Tây Đức,
ai là Đông Đức. Mấy ông Canada coi giàu vậy nhưng chỉ tốn tiền cho bọn
gái, chớ bọn thằng Lai khó "chài" lắm. Chỉ có phái đoàn HCR thì le lói làm
sao. Có mấy ông Mỹ nói tiếng Việt, ông nói giọng Bắc, ông giọng Nam, có
ông nói tiếng Huế nữa. Mấy ông này mà đi theo một đoạn đường thế nào
cũng có tiền, đôi khi còn kẹo bánh, sô cô la, đem đổi liền cho mấy bà bán
thuốc lá lấy tiền mặt. Mấy bà Ba Lan đôi khi xin được mấy cây bút chì.
Còn mấy ông Tiệp Khắc gặp nhau thì a hôi, a hôi ồn ào, nhưng áo quần
không hôi như Liên Sô. Cái mùi Liên Sô nó kỳ làm sao, đứa nào cũng công
nhận vậy.

Thằng Lai Phá đi với thằng Hôi. Thằng Hôi dơ vậy đó, coi như không

bao giờ tắm mà thằng Lai Phá vẫn cặp tay thân mật. Xuống tới khách sạn
Cửu Long, chúng nó đụng đầu với một bọn gái "nữ sinh". Cô nào cũng tóc
xõa, áo dài trắng. Thằng Lai lại nhổ nước bọt.

"Hôi, mày ngó kỷ cái con gầy nhom, mặt xanh lè kia kìa. Nó bị bịnh tim

sắp chết mà đêm nào cũng đón tàu Đức...Mấy thằng Đức, đm,này này..."

Nó nhìn phía bọn gái:
"Chết nghe con. Ham lắm."
Rồi nó xán lại gần:
"Ê, Điệp, tối hôm kia, nhờ tao hông là công an tóm mày rồi. Mày "biết"

một chút đi."

"Lai, tối nay mày giúp tao, đón thằng Heo, nói tao đợi nó ở quán Bạch

Ngọc. Nè, tao "biết" cho mày nè."

"Phải. Biết vậy tốt. Tính tao...."
Nó chia tay thằng Hôi để đi theo nhóm "nữ sinh.
"Lát gặp,nghe".
Sau đó chúng nó có hẹn kéo nhau ra chợ Cũ "nghía" hàng tàu. Mấy ông

đi tàu biển đem nhiều bánh kẹo, sô cô la, bơ, sữa,nên hàng chợ Cũ nổi tiếng
lắm. "Nghía" chơi vậy thôi chớ đời nào bọn chúng bỏ tiền mua. Chôm được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.