ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 124

"Tớ phải đi đây. Chắc tàu "đột xuất". Khỉ họ, giờ này tìm đâu ra con Lan

biểu nó đi đổi đây."

Tuyết Chà thản nhiên:
"Đừng quýnh. Gặp hỏi đi, cần nhiêu tới gặp mình. Mình cũng về liền đợi

bà đây".

Mai Bắc đứng dậy đi. Thằng Bò cũng rời chỗ bò theo. Mai Bắc đi xuống

phía bờ sông. Ngày đầu tuần, mọi sinh hoạt uể oải thật, ngang qua khách
sạn Cửu Long, cô gặp một ngoại kiều cô từng quen mặt, ông ta người Hung
Ga Ry, đang đeo đuổi một cô vũ nữ ở vũ trường Rex. Hắn chào bằng tiếng
Việt:

"Chào cô Mai"
Mai vui vẻ chào lại. Thằng Bò cũng nhổm nhổm người theo một kiểu

chào của nó. Nó đeo sát chân Mai Bắc khi băng qua đường, con đường bờ
sông này nổi tiếng xe chạy ẩu.

Lúc sang bên kia đường, Mai Bắc nhìn lại chẳng thấy thằng Bò đâu nữa.

Cô lắc đầu, nhướng mắt tìm quanh, cô đã nhận ra mấy anh tàu biển đang
đứng bên cạnh chiếc xe bán nước giải khát. Một lát thôi, cô đã nhận ra vô
số hình dạng trong bóng tối đen mờ, đồ vật và người lố nhố. Xe nước mía,
xe bán cóc ổi, hột vịt lộn...bắp nướng...Hít một hơi, mùi mực nướng thơm
phức làm miệng cô ứa đầy nước miếng...Đây chỉ là ngày thường, thứ bẩy,
chủ nhật người ta còn đông như hội, có cả cho thuê ghế ngồi sát bờ sông.
Hàng bong bóng cho trẻ con, hàng nhậu cho người lớn. Người rao hàng hủ
tíu mì gõ lóc cóc. Buổi chiều cuối tuần, cả chục xe kẹo kéo đổ về đây, quần
áo của những người bán kẹo kéo sặc sỡ lôi cuốn đám đông bu quanh. Mỗi
xe kẹo kéo có một máy nhạc, và chừng đó xe, chừng đó máy nhạc thi nhau
kêu đến điếc con ráy.

Hôm nay bờ sông không đông lắm. Mai Bắc vừa bước tới phía mấy anh

tàu biển đang đợi. Cô bị một anh đưa tay ôm chặt vào lòng. Cô để yên, anh
bồ ruột của cô chớ ai đâu...

"Mai tàu đi sớm..."
"Sao anh bảo cuối tuần kia..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.