ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 134

"Hơ, sao anh không giết chết con vợ của anh đi... nó cũng cắm sừng tưng

bừng trên đầu anh đấy thôi..."

"Nó mà đẹp như em anh giết lâu rồi..."
"Xí, dóc tổ. Chứ không phải đụng vào con ông cục trưởng cục tàu biển là

đời anh cũng tàn luôn sao?"

Xoáy vào vết thương của người ta rồi. Đó, anh chàng trầm ngâm hút

thuốc. Mai Bắc có ngón nghề mà. Cô xoay mặt nhân tình lại, gỡ điếu thuốc
ra khỏi môi anh chàng để gắn vào nụ hôn. Chắc là huề được.

"Sao bài người ta tốt mà mình liệt... sĩ hoài vậy? Nè, xì rô, xì chuồng, xì

cơ...xì cơ nè, bài tốt rồi..."

Chàng phải cười thôi và gỡ tay Mai Bắc cho nụ hôn tiếp khỏi vướng. Cà

phê và nước ngọt được đem tới. Đặt ly xuống bàn là đèn Pin bấm lên soi
biên lai trả tiền tại chỗ. Rõ là phải vậy, cái hầm tối om, biết quầy trả tiền ở
đâu mà mò, với lại ai vô ra làm sao kiểm soát. Trả xong tiền nước, y như
các tay chơi trong phim ảnh, chàng tàu biển ấn tờ giấy năm trăm vào tay
người phục vụ. Đã được qua một lớp huấn luyện, người phục vụ viên vừa
công an chìm cúi đầu thật thấp:

"Cám ơn ông. Chúc ông một đêm thật đẹp."
Hắn vừa quay lưng Mai Bắc đã bĩu môi:
"Có tiền khác hẳn...thưa ông, thưa ông...Bữa em đi với con Tuyết vô đây,

tụi nó thẩy cái ly xuống bàn mạnh đến nước muốn sóng ra ngoài
luôn...Khiếp, thật chủ nào đày tớ đó..."

"À, tiền là Tiên là Phật mà...ông chú anh em nhớ không? Đó, lúc Cới

điều từ Bắc vô ốm như cây tăm, đủ thứ bệnh, nào loét bao tử, nào sốt rét
rừng...Lúc này em thấy nhìn không ra đâu. Béo tròn, đỏ da thắm thịt, ăn
mặc toàn đồ ngoại không..."

"Bởi...anh biết không, dân trong Nam này hỗn thật. Nhiều lúc nghe tụi

nó đặt chuyện kể cho nhau nghe, mới đầu tức lắm, nhưng suy cho cùng thì
cũng không sai..."

"Như chuyện gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.