ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 213

Hắn cúi xuống tìm đôi môi của Nhung xì ke, vừa hôn vừa hít:
"Cả người em, ở đâu cũng xì ra mùi xì ke...anh ghiền...thèm muốn

chết...Mấy đứa kia xức nước hoa thúi quá."

Nhung xì ke gắn vào môi anh ta một điếu thuốc. Cô cũng lấy một điếu.

Hai người không còn muốn làm gì nữa, ngoài việc ngồi lim dim mắt, "phi".

Nhung đã đủ tiền thuê một cuốc xe về Phú Lâm. Đến nơi cũng khoảng

ba giờ sáng. Đập cửa lâu lắm, mới nghe tiếng động. Cửa mở, Cổn càu
nhàu:

"Giờ này em còn đến làm gì..."
"Anh cho em vô ngủ, em buồn ngủ quá."
"Hừ, anh biết em nóng lòng về của phải chia lắm..."
"Ừa, thì cũng có. Nhưng nhớ anh cũng có..."
Nhung xì ke ôm Cổn. Nhưng sao mặt "người yêu" có vẻ cô hồn quá. Hắn

đẩy cô ra:

"Thôi đi ngủ đi. Thiệt là phiền."
Thấy mặt Nhung chưng hửng, hắn sửa lại bộ dạng:
"Tại đầu óc anh căng quá. Em biết, anh không tính giết...trời đất. Lúc đó,

nguy nan quá, phản ứng tự nhiên, anh rút súng bắn như có ma nó làm vậy.
Thôi ngủ đi."

Nhung xì ke nằm ôm người yêu ngủ, nhưng cô giật mình hoài. Bên tai

cô, cứ vang lên tiếng súng gọn lỏn. Cô có cảm tưởng như viên đạn đó, sẽ
trở lại, đi ngọt vào ngực cô. Ở đây nè, nơi trái tim của cô đã khô quắc.

Sáng hôm sau, tại một tiệm hủ tíu, Cổn mua tờ Sài gòn giải phóng. Có

loan tin vụ cướp giật, giết chết người. Nhân chứng kể lại có nhìn thấy thủ
phạm ngồi sau xe Honda do một cô gái lái. Cả hai đều gầy nhom. Công an
đang tiến hành điều tra truy bắt thủ phạm. Từ lúc đó Cổn không bình tỉnh
nữa... Nhung có hỏi xin một ít cho phần mình thì Cổn hốt hoảng:

"Bây giờ chưa xài được đâu, lộ ra ngay. Anh đang cất dấu một nơi kín

đáo...Em nghe, coi chừng em làm tanh banh hết, chết là chắc thôi..."

Và Cổn lặn luôn. Nhung xì ke không gặp hắn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.