ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 223

Tuyết Chà thấy hơi ấm một tí trên đôi má. Lâu lắm, cô mới có cảm giác

này, còn là, những sự đụng chạm, đổi chác thường ngày đã quá nhàm chán,
những nơi nhạy cảm nhất đã trở thành những cục thịt chai, cắt đứt liên lạc
với cảm giác.

Chú xích lô nằm gác chân trên xe của mình chờ. Không biết bao lâu rồi,

đã xong một chầu cà phê, hút mấy điếu thuốc lá Vàm Cỏ, hai ba mối gọi đi,
chú không bắt mối. Thôi kệ, đây cũng là giờ phút nghĩ ngơi, vắt chân chữ
ngũ ôn lại cuộc đời ba chìm bảy nổi của mình. Kệ cha nó, tới đâu hay đó.
Mỗi lần nghĩ vậy, chú bật lên ca mấy câu cải lương thiệt mùi...thứ mà trước
đây chú không bao giờ nghe...vậy mà nó nhiễm vào trong chú lúc nào
không hay. ba cái thứ bình dân này, nó "rệu" vào con người ta "ác"
thiệt...Mà chú nghĩ gì vậy, bình dân à, hoàn cảnh này chú còn dưới mức
bình dân xa...

"Cha, ca hay quá hén, vậy mà lâu nay dấu..."
"Vọng cổ cũng mùi một cây..."
Rồi, hai cổ đã ra đến. Chú nhanh nhẹn nhảy xuống xe, còn lấy cây chổi

nhỏ ra quét quét.

"Tưởng còn chờ lâu, xong rồi hén? Mời lên."
Nhung Xì Ke đi qua còn quẹt vô người chú...Chú vội nhích người ra xa,

không biết vì sợ Nhung xì ke hiểu lầm hay vì ớn cái mùi...ngai ngái từ
người cô toát ra. Riêng Nhung Xì ke, nhìn thấy chú đạp xích lô này mà
ham. Ước chi có một tấm chồng như thế, nếu được vậy, đời cô đã không
đến chỗ cùng tận như thế này. Mấy hôm nay, không bày với Tuyết Chà cái
trò xin bùa ngãi, cô chắc đã còn, thiếu ăn chịu được chứ thiếu thứ " thuốc
tuyệt trần" thì chỉ có nước từ trần.

"Tốt không hai cô."
Chú xích lô vừa rướn người đạp xe lên dốc cầu vừa hỏi.
"Đông quá, người ta đi soi kiếng hà rần.."
"Còn hai cô..."
Nhung xì ke lanh miệng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.