ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 228

"Đợi có lâu không?"
"Cũng mới có hai chai. Bà ngồi đi..."
Thằng cô hồn này khó thương thiệt. Con Lê đã nghe nó dám gọi má nó là

em ngọt xớt, mà gọi nó là bà thì có tréo cẳng ngỗng không chớ. Nhưng thây
kệ, làm ăn là làm ăn, mỗi chuyện mỗi khác. Nó ngồi xuống, vẫy tay gọi
một ly nước cam vắt

"Bà này ham ăn ham uống đồ bổ không à, bữa nào tui đưa bà đi chỗ này,

có món bổ âm.."

"Dẹp đi. Tui hổng thích nói chuyện cà rỡn à nghen. Vô chuyện đi, tui

hổng rảnh."

"Được. Thì chuyện như tui đã bàn với bà. "Xong việc "chai hia". Đẹp

trai chưa."

"Rồi giờ làm sao?"
"Muốn được vô đó, bà phải chịu khó chiều con Nết. Biết mấy bà rồi,

nhưng giang sơn nào anh hùng nấy. Mấy thằng "cán" lớn nó hổng tin ai hết
ngoài người của nó. Con Nết thường đưa mối mới tới..."

"Chắc gì họ đã chịu tui, tui đâu có mới mẻ gì, cũ mèm à..."
"Cũ vậy mà ăn tiền. Mấy con mới chỉ được cái cắt chỉ, chớ ngu bỏ mẹ,

chưa nói, cái gì lúc đầu cũng khó khăn phiền phức vì nó chưa thông..."

"Thôi đủ rồi ông. Làm như ông giỏi lắm. Ông thì chỉ thích ngoáy mấy

cái lọ mỡ tổ chảng thôi, ai mà không biết..."

"Ấy, nhiều thứ đồ cổ tốt lắm nghen, không so sánh vậy."
"Không rảnh tán đía nữa nghe, hong tui đi về đây."
Ly nước cam vừa được bê ra. Long Tân Định đẩy ly nước trước mặt con

Lê:

"Nóng quá, uống một ngụm cho mát rồi vô đề liền..."
Con Lê uống một hơi gần cạn láng.
"Xong. Rồi sao nữa..."
"Người ta chỉ thuê bà làm sao lọt vô được chỗ đó, làm sao thì làm, miễn

là cho thằng nhỏ đi tàu bay, tàu lặn, lắp ráp sao cho đứt hơi, hết thở...xong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.