ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 232

một vòi nước, như cảnh thiên thiên. Con Lê biết là không phải gặp "kỳ
phùng địch thủ nữa", mà cuộc so tài này, từ chết tới bị thương là cái chắc.

"Hi hi... vô đây em, vô đây tắm chung với mấy anh..."
Cả bốn bàn tay dài ngắn vồ tới. Con Lê bị ném vào bồn nước, và cuộc

mổ xẻ bắt đầu. Nó được sát xà phòng đầy người. Nó được tắm táp, kỳ cọ,
lau khô như một đứa trẻ con trước khi đưa lên bàn thay tả. Con Lê không
được quấn cái tả nào hết, cho tới lúc hai vị giám khảo bế nó ra phòng ngoài
đấu tiếp hiệp hai, thì coi như nó đã được vào chung kết.

Nó cảm thấy món tiền "chai hia" với Long Tân Định coi như đã được

nửa đường đi. Cả ba ngủ một giấc ngắn, sau đó con Lê pha cà phê, gọt trái
cây. tên mập lùn chưa hết bịn rịn với nó, còn kéo nó ngồi lên lòng gỡ gạc,
tên kia đâu có chịu nhường, vậy là con Lê như cái bánh một anh cắn một
miếng...May thay, có tiếng gõ nhẹ vào cửa rồi tiếng khóa mở lách cách, con
Nết về. Con Lê chưa gài kịp mấy khuy áo, và tên cán bộ lùn mập còn tham
lam, chưa chịu rút tay về.

"Giờ này mà tung hoành chưa xong nữa sao? Người ta đi ngủ hết trơn rồi

mấy ông bà ơi."

"Em buồn ngủ chưa? hai anh ở lại ngủ được không?"
Tên cao, gầy chớt nhã.
"Ha, được thôi, nhưng nằm dưới chân giường, vì thằng chồng em hôm

nay đi trực tới nửa khuya cũng mò về thôi, trôi xuống sông ráng chịu..."

Đùa bỡn một chút, con Nết đi vô đề:
"Thấy sao, đủ điểm đậu không? Con này nổi tiếng hạ nhiều địch thủ chì

rồi..."

"Biết..."
"Được?"
"Chỉ sợ anh Hai Thạnh tắt thở thôi....Hi hi..."
"Con Lê, mày nghe chưa. Vậy là mày hên rồi. Mấy anh tính bữa nào cho

nó xuống dưới anh Hai? Thứ Sáu, thứ Bảy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.