ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 281

đâu xưa cũng gái giang hồ tứ chiến, hễ hàng xóm ăn ở không vừa ý, hay trẻ
con chơi với nhau không thuận là chị ta dám vác dao rượt. Dữ dằn tới nổi,
bà con hàng xóm đặt cho một biệt danh là "chị bọ hung" vợ "ông bọ ngựa",
và cô con gái là "bọ chét". Chị Bọ Hung có một tủ thuốc lá đặt dưới gốc
cây trước nhà, bọn con nít bụi đời đi ngang, thích chọc ghẹo. Khi chị ta nổi
hung lên, mặt mũi méo mó, xấu một cách khủng khiếp, thêm điệu bộ kỳ
cục, tục tĩu, càng làm cho tụi nhỏ khoái chí được một trò vui. Đôi khi thêm
sự phụ họa của ông chồng và đứa con gái, khi chị ta đã gần đứt hơi, mặt
mày xanh lè, mắt trắng dã và thở hồng hộc. Phải nói đó là một người đàn bà
dị dạng, chị ta gầy nhom và còm cỏi. Nhưng lỡ được ở dãy phố nổi danh
này, chị ta cũng muốn bằng chị bằng em. Cho nên, dù ngồi bên tủ thuốc lá,
chị cũng đi mua những váy đầm cũ, áo thời trang đã sang tay nhiều người.
Quần áo, son phấn nhớt nhã, với thân thể trơ xương, trông chị như một cái
máng treo bộ quần áo lòe loẹt cũ bạc mầu. Hai ống chân chị bày ra dưới
phần váy ngắn cũn cỡn làm ai nhìn thấy cũng phải quay mặt đi, khó chịu.
Mấy tháng sau, mỗi lần chị ta nổi hung, chửi rủa hàng xóm hay đám trẻ bụi
đời, chị khạc ra đờm có rây máu. Chị ta bị bịnh phổi khá nặng, vậy mà càng
ngày chỉ càng thêm hung dữ, quay quắt rất tội nghiệp.

Căn kế bên, nhà bị chia cắt cho nhiều hộ. Ông bà già, con gái, con dâu,

con rể cùng một đàn cháu chia nhau một phần dưới căn lầu. Phần trước,
ông bà cụ bán cà phê với sự phụ giúp của mấy đứa cháu nội còn nhỏ. Con
trai đi học tập về, tới hai ba năm chưa được phục hồi quyền công dân. Căn
nhà bị đòi lấy lên lấy xuống. May nhờ người con rể chạy vạy được vào làm
ở cơ quan, quen lớn, biết phải chăng, được nâng đỡ mà nhà không mất. Nhà
này, mẹ chồng và nàng dâu không thuận thảo. Nàng dâu phải nuôi đàn con,
đi làm đầu tắt mặt tối từ rạng sáng, đến tối mịt mới về nhà. Được yêu cầu đi
cửa sau, mẹ chồng cấm bước vào cửa trước. Anh con trai bệnh hoạn, không
làm ra tiền, lúc này không nghe lời mẹ thì nghe lời ai.

Hai ông bà cụ hẩm hiu buôn bán độ thân. Cứ sáng sớm, bà cụ đi chợ, ông

cụ đi bộ dọc con đường. Ngang qua những căn nhà, đôi mắt ông nhìn cảnh
còn mà người đã mất. Đúng vậy, căn hộ mà vợ chồng Bao thuê đặt tủ kiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.