ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 314

"Tám vợ con ra sao? Xin lỗi, mình quen nhau lâu mà hổng biết hoàn

cảnh gia đình bậy quá."

"Cám ơn Bảy. Tui có một mình. Con vợ còn sờ sờ ra đó nhưng nó bỏ tui

lấy thằng khác rồi."

"Tội hông".
"Thời buổi này đồng tiền nó sai khiến con người ta, Bảy biết hôn. Nó đi

buôn hàng chuyến, riết cặp với cán bộ cục đường sắt. Nó lái xe Honda chạy
vèo vèo qua mặt tui."

"Còn con cái?"
"Có một đứa được hai tuổi, ông bà kêu về rồi. Sốt xuất huyết mà phải

chờ lâu quá ở hành lang bệnh viện. Chưa được cứu nó đã đi."

"Buồn qua anh Tám."
"Ờ, người nghèo có vui bao giờ đâu Bảy. Biết hoàn cảnh rồi Bảy có chịu

đi coi hát với tui không?"

"Được, nhưng Tám này, hưỡn hưỡn một chút. Tám biết không, mấy đứa

con của tui như giặc, biết là chúng sanh sự."

Tám xích lô cười cười hề hề. Đàn bà lạ thật, đã hai thứ tóc trên đầu mà

họ không nhìn nhận là mình già. Coi chị Bảy làm duyên cũng ngộ quá đi
chớ. Nắng vàng tươi, lại lúc đó xe chạy qua khu bưu điện. Trời ơi, cái cảnh
lãnh đồ sao mà đông như ngày hội, thiệt vui mắt.

Chị Bảy cà tong bảo Tám xích lô thắng xe lại ở trước chợ Tân Định. Chị

không muốn ai biết đường đi nuớc bước của chị, nhất là lúc này, Long Tân
Định đang bị truy nã vì bị tình nghi dính vô cái chết của một ông lớn mới
đây. Chị đi nbgang qua lồng chợ, chui ra con đường phía sau, rồi đi tới một
con đường nữa, vô hai ba cái hẻm nhỏ.

Đây rồi. Căn nhà của Chín Ngọc Hường thiệt dễ nhận. Đằng trước có

miếng đất chìa ra, trồng đủ loại cây che gần kín tới tấm cửa. Vào trong,
gióng gánh để vô trật tự không có chỗ để chân. Bà Chín Ngọc Hường tuy
mắt lòa tai điếc nhưng thời buổi khó khăn, con cháu không ai đủ sức nuôi,
bã cũng phải tay làm hàm nhai vậy. Bà cho mấy chị bán gạo "chạy" thuê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.