ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 325

"Mày đã quen chưa? Ngồi yên được chưa?"
"Được. Tao chỉ sợ xuống dưới khoang, nước không à, mà hôi rình."
Thằng Xiếu liều cười ha hả:
" Cho mày nếm mùi một bữa cho có với người ta. Lai Phá, mày lần ra

đây ngồi với tao."

"Ra sau lái với mày?"
"Ừa"
"Thôi ông ơi, rớt xuống sông hai đứa cá ăn hết giờ."
"Đừng sợ. Mày chưa quen đừng đứng. Bò ra đây. Mày bò không sao đâu.

Sao mày nhát như thỏ vậy?"

Thằng Lai Phá bị chọc quê nổi máu khùng lên liền:
"Ông cóc sợ. Ông ra đây..."
Nhưng nó không dám đứng dậy mà đi. Bò thôi mà con thuyền đã chòng

chành ghê quá. Cuối cùng nó cũng ra được tới nơi. Thằng Xiếu nhích qua
một bên, cái thuyền nhổng nghiêng làm thằng Lai hết hồn. Nhưng lúc nó
ngồi xuống thì con thuyền thăng bằng trở lại.

"Mày ăn đậu phọng không?"
Thằng Xiếu moi trong túi áo ra một gói đậu phọng. Nó nhét vào tay

thằng Lai:

"Tao hổng có gì đãi mày hết."
Tự nhiên thằng Lai có điều nghi ngại trong lòng.
"Ê Xiếu, mày tính chuyện gì vậy? Mày đừng dấu tao nghe."
Thằng Xiếu cầm chặt tay thằng Lai:
"Giờ này thì tao nói thiệt với mày. Hôm nay nè, tao xuống tàu đi ngoại

quốc luôn..."

"Mày dám?"
Thằng Lai la lên. Nó không tin chuyện nó đang nghe. Thằng Xiếu nói

như khóc:

"Tao hổng thích đi một chút xíu nào hết. Nhưng mày biết không, chị tao

khóc quá, nói nhà nghèo, tao phải đi để gửi quà về nuôi gia đình. Cả nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.