ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 361

Hôi thì ít mà hối hận thì nhiều. Con Liên mà chết thì chắc sẽ vặn gãy cổ nó
mất. Nó kể hết chuyện với con Quê. Chúng nó bàn luận tới khuya lắc. Sau
cùng, con Quê đề nghị nên đem tiền trả lại thằng Hôi.

Trái với sự suy nghĩ của thằng Bò là nó sẽ bị thằng Hôi cho một trận

đòn. Nghe xong chuyện, thằng Hôi chỉ đá nhẹ nó một cái.

"ĐM. Mày bảo con Quê đem vô cho con Liên. Còn nhiêu tao cho nó.

ĐM. May mà mày nuốt vô mắc họng chớ không tao biết chỉ có từ chết tới
bị thương."

Thằng Bò sướng quá, nhe răng:
"Tao tôn mày là đại ca của tao. Hoan hô."
"ĐM. Ai thèm làm đại ca của con chó bốn chân như mày, hả?"
Thằng Hôi trợn mắt, nghiến răng dọa thằng Bò. Nhưng con Quê và thằng

Bò không giận mà mừng vui:"Tao cứ tưởng...té ra mày tốt, mày mới là tốt.

"Cút. Tao bảo cút. ĐM, muốn ăn đòn phải không?"
Thằng Hôi nắm cổ thằng Bò như nhấc bỗng một con chó, xong ném

xuống đất. Thằng Bò đau quá nổi khùng nhào tới cắn hụt thằng Hôi một
cái. Thằng Hôi quay lại nhổ một bãi nước, dọa:

"Tao vô thăm con Lé mà thấy mày chưa đưa là tao úynh bỏ mẹ mày. Coi

chừng..."

Thằng Bò nhe răng:
"Đại ca tốt. Đại ca tốt..."
Con Quê đứng nhìn sửng. Làm sao nó tin vào mắt mình được. Tự nhiên

nó bắt cười và ôm bụng cười mãi, cười chảy cả nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.