ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 416

Sang tắt đài. Không ai nói gì nữa. Nhưng lạ lùng chưa, con đường Tự Do

đang vắng ngắt, bỗng tràn một giòng người. Xe đạp, xe gắn máy rần rần rộ
rộ. Người ở đâu đổ ra đường đông thế. Sang nghĩ chắc nghe tin bác mất,
dân chúng ra đường để ngóng tin. Thế ra dân trong này cũng "tình cảm"
nặng...Ý nghĩ chưa dứt thì một đám đông dựng xe , kéo nhau vào quán, rồi
từng tốp cũng ghé vô. Nhưng lạ chưa, không có một nét buồn trên khuôn
mặt họ.

"Cho nhạc lên. Sao đèn đuốc sáng trưng này."
Sang vẫn ngồi trên quầy, dấm dẳng:
"Không có lỗ tai nghe sao, đài vừa loan tin buồn bác Duẫn, mấy người

sao vui vẻ thế?"

"Hơ, vui chứ sao không vui. Bà không thấy người ta hồ hỡi ra đường

đông nghẹt đó sao. Vẽ!"

"Có rượu không? Nhậu!"
Quán đâu có thể đuổi khách, Sang uể oải:
"Chỉ có bia, được không?"
"Bia cũng tốt. Lúc này chỉ cần có chút để "sương sương".
"Hu hu, sướng sắc...sướng. Lâu thật lâu mới có được một ngày vui..."
"ĐM. Hát hay quá mà không chịu làm ca sĩ."
"Tao sợ leo cao quá không có thang trở xuống, té bể đầu,chớt".
"Mày chết chắc tụi tao thương, còn mấy "ổng", cầu chết mẹ nó hết đi."
"Ê, mấy anh kia, có uống thì uống chớ đừng phát ngôn bậy bạ trong hàng

quán người ta. Hừ, nói cho mà biết, bụi tre có lỗ tai nghe, trong nhà có ma
xó, ngoài đồng âm binh, bàn ghế có khẩu hiệu,đền miếu có đồng cô bóng
cậu, cái miệng ăn bẩn "rì" thế!"

Ào ào người kéo vô, hết ghế trống. Sang thấy ham, kêu kê thêm bàn ghế

phụ. Đông khách, vui, các cô lăng xăng, cười nói, lượm tiền boa, tiền
thưởng "ra duyên" ào ào. Đụng chạm, cà cọ, hôn gió, ngáoy cái mông, dạng
cái chân, chưa được chấm mút mà các "hảo hán" đã chi sộp quá. Chỉ một
lát, lây lan cái không khí nhộn nhịp, tưng bừng vui, Sang cũng cất luôn cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.