ĐƯỜNG TỰ DO - SÀI GÒN - Trang 424

"Mày làm gì nhát quá vậy. Giờ này thiên lôi còn đi ngủ nữa là. Bên đó

giờ này vắng lắm. Ê Hiếng, lâu lắm rồi, mình không ...không làm
chuyện...hơ, mày nhớ không?"

"Gì?"
"Mày làm bộ nữa, tao biết mày không quên. Mình qua bên đó, người ta

ngủ hết rồi."

"Thôi mày ơi. Má tao nói biết được là cắt luôn. Tao sợ bã muốn chết."
"Ai biết mà sợ. Mày đi theo tao. Tao có cái này cho mày....A, phải mày

muốn thay hai cái bánh xe đạp không. Mai tao tặng mày tiền mày mua,
mua lơ chùi xe nữa, mua luôn cái sáng sáng cho chạy vòng bánh xe...mày
thích phải không?"

Thích chết đi chứ. Thằng Hiếng ao ước lâu rồi. Má nó chạy gạo chưa đủ,

mấy thứ đó còn khuya mới với tới. Ôi cái vòng có chất lân tinh, khi bánh xe
quay, vòng sáng quay theo, chiếc xe đạp hiện đại và có giá hẳn. Thằng
Hiếng gần xuôi lòng.

"Mai tao với mày ra chợ Cũ mua...Tao nhiều tiền lắm."
Thằng Hiếng dụi mắt, nuốt nước bọt, vừa muốn vừa không...
"Tao sợ..."
"Mày sợ ai? Sợ tao à? Buồn cười quá. Đi."
Thằng Hiếng không cưỡng được nữa, ngang qua đầu hẽm, con Lựu thì

thào:

"Mày coi chừng đừng đụng đồ đạc mà chú Bao tao nghe được, chết nghe

mày."

Thằng Hiếng gật đầu dù biết con Lựu không nhìn thấy.
Tới công viên, bước chân êm vô thảm cỏ, con Lựu trách:
"Mày dễ ghét quá, tự nhiên mày tránh mặt tao, lâu rồi nghe mày."
"Không phải, bị má tao đánh..."
"Má mày cũng dễ ghét luôn, dữ như con cọp..."
"Mày đừng động tới má tao chớ, má tao thương tao lắm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.