ĐƯỜNG VỀ - Trang 182

cũng gỡ ra ăn.

“Anh không thích ăn chà bông ạ?”

Lộ VIêm Thần đưa túi trong tay mình giơ lên, ý là ăn cái này cũng được.

Quy Hiểu gật gù rồi nói tiếp: “Bạn gái của Hứa Diệu bị ốm nặng, bệnh

viện trong nước chẩn đoán phải phẫu thuật cột sống, hình như là vùng sau
cổ, dạng phẫu thuật này có thể để lại di chứng về sau. Anh ấy cũng không
dám làm ngay, muốn đi tìm hiểu xem đã, nếu như chẩn đoán là một loại u
khác, không cần phải phẫu thuật, làm xạ trị thì tốt nhất”.

Quy Hiểu giải thích không chuyên nghiệp lắm, cô nói giản lược đi: “Vì

bệnh này mà mấy năm qua anh ấy không tích trữ được gì, cho nên đến tìm
em. Em cũng có cất lại một ít, đủ cho sinh hoạt chi tiêu của em với Tần
Tiểu Nam hằng ngày, còn lại đều đưa cho anh ấy cả”.

Lộ Viêm Thần cắn hai ba miếng đã xong chiếc bánh mì, anh uống thêm

hai hớp nước.

Đôi mắt như thể nhìn rõ mọi chuyện kia vẫn khóa chặt lấy cô, nhìn một

lúc cũng không phát biểu thêm gì.

Quy Hiểu quanh co lòng vòng cả buổi thực ra ý gì anh đều hiểu cả: Em

biết anh không cho em giúp anh, nhưng giờ em cũng phải đi giúp người ta
rồi, không rảnh giúp anh đâu… Thằng bé cứ giao lại cho em đi.

Xe quay lại tuyến đường, Quy Hiểu lăn tăn nói tiếp: “Hứa Diệu và vợ anh

ấy quen nhau từ lúc nhỏ, chia chia hợp hợp rất nhiều năm”.

Lộ Viêm Thần vẫn không hề lên tiếng, chờ cho cô nói hết những suy nghĩ

ở trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.